Mọi người đang căng thẳng trước tâm trạng của Ngọc Trúc, mặc dù cô không nói gì nhưng ám khí phát ra từ cô đủ khiến mọi người thấy cô ấy đang không ổn. Mặc dù công việc cô đang làm thực sự là quá tốt, cả phần việc trong ba ngày cô cũng đang hoàn thành một cách hoàn chỉnh.
Ái Thi rất muốn ngăn cô lại trước khi cô gục ngã tại cái bàn này. Chị đi đến đặt tay lên vai cô vỗ vỗ, Ngọc Trúc ngừng tay ngước lên nhìn chị. “Sao vậy ạ?”
“Ngăn em bước chân vào cánh cổng của địa ngục.” Ái Thi cười. Chị xem đồng hồ trên tường đề nghị. “Xem này tới giờ giải lao rồi, hay là chúng ta cùng nhau đi tới phòng ăn và ăn một chút gì đó, uống một chút gì đó để khiến em đỡ hơn được không?”
“Là sao ạ? Em cảm thấy mình rất ổn.” Ngọc Trúc cười nhẹ, cô chứng minh rằng mình không hề có chuyện gì hết. Ái Thi nhìn cô như thể chuyện đó có thật à?
“Có vẻ như câu đó thật sự có tác dụng với chị.” Ái Thi gật gật đầu, miễn cưỡng đồng ý. “Và bây giờ chúng ta cùng nhau đi đến phòng ăn nào và thưởng thức nhiều thứ nào.”
Thế rồi cô bị kéo đi, Từ Cơ nhìn thấy, hắn đứng dậy chạy theo. Đến nơi đã thấy cô đang ngồi chung với chị Ái Thi, hắn không ngồi chung chỉ có thể ngồi tại bàn khác và nghe lén hai người đó. Hành động này làm nhớ đến trước đó Tuấn Quốc cũng đã từng làm như vậy.
Ái Thi gọi một ly nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-ket-hon-cung-voi-dong-nghiep-cong-ty/2776534/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.