2
Sau khi suy nghĩ thông suốt, tôi từ bỏ sự phản kháng. Anh ta cảm nhận được sự thả lỏng của tôi, nhẹ nhàng hôn lên trán tôi.
"Đừng sợ, ngủ một lát là ổn thôi."
Thuốc được tiêm vào cơ thể, cơn đau ập đến rất nhanh.
Quả không hổ danh là t.h.u.ố.c dùng cho gia súc, chưa đầy mười phút, tôi đã cảm thấy bụng dưới mình như bị kéo xuống.
Trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê, tôi cảm nhận được có thứ gì đó đang bị tách khỏi cơ thể mình.
"Đừng c.ắ.n môi nữa, c.ắ.n anh này, Hòa Hòa."
Khi tỉnh hẳn, bác sĩ quân y lắc đầu đầy tiếc nuối với tôi.
Bạn đang đọc truyện do Lộc Phát Phát dịch hoặc sáng tác. Follow để nhận thông báo khi có truyện mới nhé! Mình sẽ lên tằng tằng tằng đó
"Chị dâu, cơ thể chị quá yếu, hư không chịu nổi bồi bổ, cái t.h.a.i này không giữ được rồi."
Tôi há miệng không thành tiếng, nằm trên giường, nước mắt thấm ra từ khóe mắt.
Tưởng Hữu mắt đỏ hoe, bảo tôi c.ắ.n vào cánh tay anh ta, không ngừng an ủi.
"Vợ ơi, chúng ta sẽ có con mà, anh hứa đấy."
Làm gì còn có lần nào nữa chứ? Đứa bé này đã bị chính cha nó từ bỏ.
Tôi và Tưởng Hữu, từ nay về sau không còn gì nữa.
Nửa đêm, cuối cùng anh ta cũng ngủ say. Tôi khẽ khàng đứng dậy, cố gắng gượng tìm những lá thư của bố mẹ mình.
Không ngờ, đặt chung với những lá thư đó lại là một cuốn nhật ký.
Bên trong chi chít những dòng chữ ghi lại tình yêu anh ta dành cho Bạch Linh.
Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-hoi-han-khi-thieu-tuong-cuoi-toi-ve-chi-vi-co-thanh-mai-cua-anh/4913689/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.