Lúc Giản Mạc chạy đến căn biệt thự thứ ba thì trong lòng vẫn đang run rẩy. Cái đó.... cái đó.... nội dung trong nhật kí kia cũng không thể trách cô a, không biết khi Mộc Hi Lương nhìn thấy nó thì sẽ nghĩ như thế nào nữa. Quan trọng hơn là nếu như Mộc Hi Lương đem nội dung trong đó ra đôi co với cô thì thật đúng là trăm miệng cũng không thể bào chữa. Bởi vì cô không nhớ nổi mình đã viết gì về Mộc Hi Lương ở trong đó.
Nhật kí của Mộc Hi Lương và của cô sao lại có sự khác nhau lớn như vậy chứ! Người ta thì thâm tình thành thật, biểu lộ tư tình, ghi lại cuộc sống khổ sở mười năm. Còn cô thì sao? Xin lỗi, ngay cả cô cũng không nhớ mình viết gì, nhưng mà từ những kí ức vụn vặt thì hình như trong đó... không có cái gì mà thâm tình thành thật hay biểu lộ yêu đương gì a! Cũng không có lời nào ghi lại cuộc sống mười năm qua! Làm sao lại có chuyện ghi lại tình cảm mười năm qua chứ, khi đó mẹ Giản xảy ra chuyện thì cô cũng có chuyện, đoạn thời gian này, cô đều rất ít lời.
"Đại tiểu thư, cô tới rồi." Mời vừa đi đến cửa lớn thì đã thấy quản gia chạy đến, nhìn dáng vẻ của ông thì đã sớm biết Giản Mạc sẽ về đây, có lẽ đã nhận được tin tức từ chỗ Giản Dực Long rồi.
"Ừm."
Chỗ này, đã bao nhiêu năm rồi Giản Mạc chưa đến? Tất cả mọi chuyện đều bắt đầu từ nơi này, tất cả tội lỗi cũng bắt đầu từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-hau-nhat-can-cot-dau/1774680/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.