Chap 34: băng bó
…..XOẠT…..chiếc áo rách làm hai mảnh (híc, công lực thâm hậu quá),tên Phong quay xuống trừng mắt nhìn tôi giận dữ, nhưng tôi không thèm để ý đến thái độ tức giận hắn của bởi vì khi chiếc áo rách làm đôi để lộ ra hai cánh tay rắn chắc của hắn tôi mới để ý, trên cánh tay phải có một vết chém, máu túa ra ròng ròng.
Tôi sợ hãi ngã ra đằng sau, đưa tay lên bịt miệng.
Hắn chau mày nhìn tôi rồi lấy một mảnh áo quấn chỗ vết thương lại rồi kéo tôi đứng dậy càu nhàu:
- Đồ ngốc, tôi đã cố ý che vết thương đi vậy mà còn….
Tôi đờ đẫn nhìn vào chỗ vết thương của hắn, mặt cắt không còn giọt máu, nhìn thấy khuôn mặt tôi như thế, hắn hỏi:
- Sao vậy?
- Cậu..có..bị..thần..kinh..không đấy_ tôi lẩy bẩy nhả từng chữ khiến hắn tức mình nhào đến gõ vào đầu tôi một cái đau điếng bực tức nói:
- Này, tôi vì muốn tốt cho cậu thế mà cậu lạ mắng tôi là đồ thần kinh như vậy à?
- Không thần kinh thế sao bị thương mà không băng bó, lại đi dùng áo che lại, có ai gàn dở như cậu không?_ tôi quát lên
- Vì cậu sợ máu mà_ hắn cũng quát lên, rồi tức giận quay mặt đi chỗ khác.
Mặt tôi nghệch ra trước cái lí do của hắn. Thì ra là vì tôi sợ máu nên mới cố ý che đi, gì chứ thế lại càng điên hơn, chẳng lẽ hắn muốn tôi vào tù vì tội gián tiếp giết người à, đồ đểu.
một lúc sau hắn quay ra nhìn khuôn mặt nghệt ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-ghet-anh-do-du-con/904035/chuong-34.html