Chu Mẫn thấy ông không nói gì mới nói tiếp.
- Con biết Lạc Lạc còn nhỏ, cứng đầu, bướng bĩnh muốn có thứ gì liền phải có được thứ đó ngay, nếu con lấy Tử Hào chẳng phải đến lúc đó Lạc Lạc vừa yêu Tử Hào lại vừa giận con? Nếu ở sau lưng làm ra chuyện gì chẳng phải nhà họ Chu chúng ta ở thành phố này không dám nhìn mặt ai hay sao ba, để con gả cho Tử Minh đi, con yêu chú ấy, còn chuyện Lạc Lạc đợi con kết hôn xong liền cho hai người kia tiếp xúc với nhau, Tử Hào là người thừa kế Tử Gia, nếu hắn yêu Lạc Lạc người bên kia nhất định sẽ có cách sắp xếp ổn thoả.
Ông nghe lời này của Chu Mẫn cảm thấy cũng có lý, con gái nhỏ của ông sau này cũng sẽ thành phu nhân Tử Gia, không lo ăn không lo mặc cũng tốt biết bao nhiêu còn đứa con lớn này nhờ vả được thì tốt không được cũng chẳng sao, vốn dĩ ngay từ đầu ông cũng không đặt tâm tư quá nhiều lên người con lớn này.
- Ba thấy con nói cũng có lý, cứ quyết định như vậy cũng ổn, Tử lão gia có nói khi nào hai đứa bàn chuyện hôn sự hay không?
- Ngày mai bên kia sẽ cho người đến rước con đi làm giấy kết hôn.
- Gấp như vậy?
Chu Mẫn gật đầu, nói thêm vài câu nữa mới rời thư phòng.
Cô mới không ngu ngốc đâm đầu vô cái tên nam chính chết tiệt kia để sau này bản thân bị giết lần nữa, hiếu thảo đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-ga-cho-chu-cua-nam-chinh/2450259/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.