Tiếng nói chuyện trên bàn ăn từ lúc bọn họ tiến vào liền im bật, Tử Hào ngồi bên cạnh mẹ mình là Tử phu nhân, trên người mặc bộ sườn xám thời kỳ dân quốc, trên tay còn cầm cây quạt lâu lâu lại vẩy vẩy vài cái.
Đợi hai người ngồi chỗ của mình Tử lão gia mới lên tiếng.
- Một lát ăn cơm xong mọi người chào hỏi nhau một chút, dù sao cũng là người một nhà.
Tử phu nhân đặt quạt trong tay xuống, mới lên tiếng.
- Đây là thím út? Bộ dáng trẻ như vậy thật sự là yêu Tử Minh mới lựa chọn kết hôn đó chứ?
Ở đây không ít người một bàn dài tổng cộng tám người có trai lẫn gái, chẳng qua trên bàn chỉ có một đứa con nít chỉ tầm bảy tuổi rất béo, béo đến mức hai mắt gần như không thấy.
Đứa nhóc này Chu Mẫn không biết là con của ai.
Tử phu nhân vừa nói câu này cả bàn liền nhốn nháo bàn tán, giọng cũng không hạ nhỏ chính là muốn để Chu Mẫn nghe thấy.
- Đúng vậy, chú út bây giờ đã ngồi xe lăn không thể đứng dậy được, thật sự có người yêu thật lòng sao?
- Ài, yêu thật lòng hay không nhìn còn không biết
sao? Người này rõ ràng lúc trước có hôn ước với Tử Hào bây giờ tại sao lại kết hôn với Tử Minh một người không đứng lên được? Cũng nghĩ nhà họ Tử chúng ta dễ đào mỏ quá rồi.
- Cái gì? Vậy đứa nhỏ này là Chu Mẫn? Tôi biết nó là một diễn viên không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-ga-cho-chu-cua-nam-chinh/2450241/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.