Tịnh Y cảm thấy Chu Mẫn cũng chuyên nghiệp quá rồi, chẳng phải đi mời bác sĩ về là xong sao? Cần gì phí tâm tư như vậy.
- Chị có quen với một bác sĩ xương khớp, chị cho em số liên lạc nha, kêu bác sĩ kia đến kiểm tra cho vị ở trong nhà đi.
Chu Mẫn tất nhiên muốn nhận chứ, nhưng mà vị trong nhà không muốn gặp bác sĩ thì làm sao bây giờ? Cuối cùng Chu Mẫn vẫn từ chối.
- Vị ở nhà không muốn gặp bác sĩ, vẫn là nên bồi bổ thân thể thì tốt hơn.
Tịnh Y tất nhiên biết về già ai cũng thay đổi tính nết từ khó sang khó hơn từ dễ cũng sang thành khó, không nghĩ tới lão già biến thái này lại khó như vậy.
- Lão già đó khó ở như vậy? Em thật sự chịu được sao?
Chu Mẫn nghe câu này liền ngồi thẳng dậy mặt nghiêm túc nhìn Tịnh Y.
- Lão già? Ai là lão già? Chị nói cũng thật khó nghe người ta có tên đàng hoàng mà, là lão baby của em.
Mẹ nó, cái xưng hô này Tịnh Y vừa nghe đã thấy choáng váng mặt mày.
- Được được, là lão baby của em, lão già à không lão baby đó khó ở như vậy em có thể chịu được không? Chị nghe nói người già rất khó ở chung.
- Em thấy cũng không khó lắm, lão baby của em ngoại trừ lượng ăn hơi lớn không thích ăn cá cũng không thích đi dạo thì những cái khác đều rất dễ.
Lượng ăn hơi lớn chẳng phải sẽ là một lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-ga-cho-chu-cua-nam-chinh/2450221/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.