Chu Mẫn thay đồ xong liền ra ngồi một góc, tay cầm điện thoại ấn ấn rồi lại nhấn nhấn, mày cau chặt.
Cuối cùng vẫn không nhịn được ấn vào số của Tử Minh.
Vang hai ba hồi chuông mới có người nghe máy.
Chu Mẫn:" Sao chú không trả lời tin nhắn của tôi? Cơm thím Lưu nói chú cũng không ăn bao nhiêu."
Tử Minh bên kia dùng giọng lười biếng như vừa ngủ dậy đáp:" Tôi không kiểm tra điện thoại thường xuyên, tôi vẫn ăn đủ lượng cơm hằng ngày, cũng không bỏ bữa."
Chu Mẫn ngồi xổm xuống một góc khuất người, trong tay cầm hòn đá vẽ vẽ xuống đất tay còn lại vẫn cầm điện thoại.
- Thím Lưu nói chú mỗi món chỉ gắp hai ba đũa, lượng cơm hằng ngày của chú chính là hai đĩa cơm chiên, một đĩa thịt heo chiên nước mắm còn có sườn xào chua ngọt, hai bát canh gà, bốn bát cháo.
Đây chỉ mới là lượng ăn nửa ngày.
Nếu không phải Chu Mẫn nói, Tử Minh cảm thấy lượng ăn của mình vốn dĩ rất ít, không nghĩ tới nghe ra trong miệng người khác lượng ăn lại lớn như vậy.
Tử Minh đợi vài giây mới lên tiếng:" Không có cảm giác muốn ăn."
Đây chính là chán ăn? Chu Mẫn thoáng suy nghĩ không biết nên mua dầu cá của trẻ em để thúc đẩy sự thèm ăn của Tử Minh hay không, vừa nghĩ thoáng qua liền lập tức bác bỏ, lúc Chu Mẫn ở nhà hắn ăn không ít, muốn thúc đẩy sự thèm ăn chỉ sợ lúc đó lượng ăn gấp hai lần bây giờ.
Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-ga-cho-chu-cua-nam-chinh/2450211/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.