Dù sao những thông tin tra được về Chu Mẫn do Vân Viên báo cáo đều khác xa so với Chu Mẫn ở ngoài, như tra ra hai người khác.
Bên ngoài thích chơi đồ chơi của trẻ con, trên tv quảng cáo xe điều khiển cho trẻ em cũng nhìn rất lâu, chỉ hận không thể chạy bay vào để chơi thử.
Còn được Vân Viên báo cáo chính là một người nông cạn, từ tính cách bên trong lẫn bên ngoài, Tử Minh kêu Vân Viên tra lại trên năm lần, kết quả cũng chỉ có một.
Tử Minh xoa xoa mi tâm, hắn không thể để một người đến danh tính không rõ ràng ở bên cạnh được, cho dù Tử Minh muốn chết cũng phải chết trong tay chính mình, không thể chết trong tay người khác.
Chu Mẫn đột nhiên mở toang cửa.
- Ba tôi mới điện, buổi chiều muốn chúng ta qua bên đó một chuyến, chú muốn đi không?
Nếu là bình thường Tử Minh chắc chắn không đi, nhưng lần này hắn muốn nhìn biểu hiện bên người nhà họ Chu, ý đồ bọn họ gả Chu Mẫn sang đây cũng không đơn giản chỉ là hai nhà có hôn ước.
- Đi.
Chu Mẫn nghe câu này hơi khựng lại mấy giây mới lấy điện thoại điện ra, nói mấy câu mới ngắt máy.
Chu Mẫn mân mê đầu ngón tay.
- Thật ra nếu chú không thích thì không cần đi, dù sao nhà họ Chu cũng không tốt đẹp gì cho cam.
Tử Minh biết Chu Mẫn với người nhà họ Chu không hoà thuận, Chu lão gia luôn chướng mắt đứa con gái lớn này, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-ga-cho-chu-cua-nam-chinh/2450191/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.