Nếu là lúc trước Chu Mẫn chắc chắn không nói ra những lời này nhưng hiện tại lại cảm giác không muốn xa Tử Minh càng ngày càng mãnh liệt.
Tử Minh cũng không khác gì Chu Mẫn.
Đây chính là cảm giác cả hai đều ỷ lại vào nhau, an toàn đến mức không ai muốn tách ai ra.
Nếu không thích nhau làm sao có được cảm giác an toàn?
Tuy cả hai không thích nhau quá mãnh liệt, Chu Mẫn thậm chí không nhận ra mầm cây trong lòng đang từ mặt đất vương lên, hiện tại đã thành một mầm non, đang sinh sôi nảy nở trong lòng.
Chu Mẫn đối với tình yêu không có kinh nghiệm, cho dù nhận ra bản thân không muốn rời xa Tử Minh thì cũng chỉ nghĩ đơn giản, ở đây được ở trong căn phòng riêng, giường rất lớn còn có bồn tắm mát- xa, mỗi ngày đều có thể chạy ra đình nghỉ mát mà ngâm chân, nếu chán thì chạy đi tìm Tử Minh, còn được ăn no.
So với ngày tháng đời trước tốt hơn gấp bội lần.
Chu Mẫn thấy Tử Minh không nói gì liền nhìn hắn.
- Chú chắc chắn sẽ đứng dậy được.
Chu Mẫn biết vấn đề này với Tử Minh rất nhạy cảm, nhưng nhạy cảm mà không nhắc đến chỉ sợ cả đời này Tử Minh chắc chắn sẽ ngồi xe lăn.
Như vậy thì đâu có được.
Tử Minh rất tốt, Chu Mẫn càng phải giúp hắn đứng dậy rồi đi tìm người định mệnh ở buổi từ thiện nữa kìa.
Chu Mẫn thấy không khí trong phòng đột nhiên trầm xuống, gió từ bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-ga-cho-chu-cua-nam-chinh/2450177/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.