Chu Mẫn hít một ngụm khí, môi cũng tái nhợt.
Lúc Chu Mẫn lúc đi vào bếp thím Lưu đang chuẩn bị đồ ăn sáng, thấy Chu Mẫn bà liền lên tiếng.
- Phu nhân.
- Thím để con nấu, buổi sáng chú muốn ăn cháo.
Thím Lưu cũng không giành với Chu Mẫn, cởi tập dề đưa cho Chu Mẫn mới đi ra bên ngoài.
Chu Mẫn rất nhanh liền nấu xong cháo, bản thân ngồi xuống ăn một bát nhỏ mới lạch bạch chạy về phòng, dạo gần đây Tử Minh dậy có chút trễ nếu bình thường dậy 6h gần đây 7h30 mới dậy.
Chu Mẫn nhìn bản thân trong gương liền mím môi thành một đường thẳng.
Bộ dáng có chút nhợt nhạt, Chu Mẫn thoa một chút son lên mới đẩy cửa phòng ra, chạy thẳng lên lầu.
Chu Mẫn chưa kịp gõ cửa, cửa phòng đã mở ra, Tử Minh mặc bộ đồ ngủ màu xanh đậm, tóc xoã trước trán bộ dáng tuỳ ý, có vài sợi còn hơi vểnh lên.
Chu Mẫn bị doạ cho lùi về sau hai bước, liền vịnh lấy thanh hành lang mà vỗ ngực hai cái.
Chu Mẫn:" Chú doạ chết tôi, hôm nay chú dậy sớm hơn bình thường nửa tiếng, buổi đầu tập trị liệu chú khẩn trương?"
Tử Minh hờ hững liếc mắt nhìn qua môi Chu Mẫn, liền dời tầm mắt sang chỗ khác.
- Không.
Chu Mẫn đi tới đẩy Tử Minh tới thang máy:" Không sao đâu, chú đừng khẩn trương."
Lời nói này nói ra giống như, kêu người buồn ngủ đừng ngủ.
Quả thật chẳng có tí tác dụng nào.
Cửa thang máy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-ga-cho-chu-cua-nam-chinh/2450173/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.