Chu Mẫn nhìn màn hình chiếu tên đạo diễn, diễn viên, biên tập liền đưa tay tắt tv.
Chu Mẫn đột nhiên nghĩ tới nam chính trong đó chính là Tử Minh còn người nữ chính kia là mình khóc càng thương tâm hơn.
Đúng là kịch bản kiểu ba xu ba đồng nhưng lại làm người khác kiềm không được nước mắt, kịch bản cũ rít chẳng qua phim này là bộ phim giúp Cẩn Duệ Dung bước gần đến ngành diễn viên, mấy năm trước.
Lối diễn rất tốt, lời thoại hay diễn qua ánh mắt đều đạt gần như điểm tối đa.
Chu Mẫn nằm ngiêng trên sofa, nước mắt vẫn từ khoé mắt chảy xuống một bên, cô lấy giấy lau đi.
Nữ chính đúng là kiểu ngu ngốc, chẳng phải người khác hay nói yêu nhau chính là chia sẻ chuyện tốt đẹp cho nhau, đến chuyện khổ sở cũng không nên giấu à?
Cô còn tưởng người phụ nữ nào cũng thấm câu này, có khi còn khắc cốt ghi tâm.
Tuy Chu Mẫn biết là có kịch bản sẵn, muốn mắng phải mắng đạo diễn nhưng Chu Mẫn lại không biết đạo diễn là ai, lúc nãy ở cuối phim cô không nhìn, chỉ có thể phung tào nữ chính một hồi.
Vì tiền mà đấu tranh với cuộc sống vậy sao không thể vì tình yêu mà đấu tranh chứ? Sẽ sống cùng người mình thích cùng một mái nhà, mỗi ngày mở mắt ra liền nhìn thấy nhau, cho dù buổi sáng dậy sớm làm bữa sáng đúng thật là rất bực bội, nhưng nhìn thấy khuôn mặt người mình yêu ngồi đối diện ăn bữa sáng mình làm rồi khen ngon, chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-ga-cho-chu-cua-nam-chinh/2450163/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.