Hồ Khanh nhìn theo bóng xe của Tịnh Y khuất sau ngã rẽ nhưng vẫn luyến tiếc nhìn theo.
Chu Mẫn thả nhẹ bước chân, vali cũng xách lên, thấy Hồ Khanh không nhìn bên này liền muốn chuồn vào nhà.
Hồ Khanh đột ngột lên tiếng:" Người lúc nãy là gì của cô?"
Chu Mẫn bị câu hỏi này làm cho cứng người, nhưng vẫn hất càm lên:" Bác sĩ Hồ hỏi làm gì? Nói cho anh biết, người ta đã có người trong lòng rồi."
Chu Mẫn nói xong liền đặt vali xuống muốn kéo đi, túi đào vẫn ôm trong ngực, đi chưa được hai bước đã nghe Hồ Khanh nói tiếp.
- Chuyện cô đến phòng khám tôi chưa nói với Tử Minh, tin tức về người lúc nãy trao đổi với chuyện ở phòng khám, thế nào?
Chu Mẫn thầm rơi lệ.
Em là bị uy hiếp, đối thủ còn rất mạnh, thời gian sau này em nhất định sẽ nhường thêm một phần tiền cho chị.
Chu Mẫn thì thầm trong lòng xong mới xoay người lại, vẫn đứng tại chỗ.
- Bác sĩ Hồ muốn nói gì cứ hỏi đi, tôi sẽ trả lời thành thật nhưng giới hạn chỉ 5 câu.
Hồ Khanh cũng lười kì kèo.
- Người lúc nãy là gì của cô? Đã lập gia đình hay chưa? Biết địa chỉ nhà hay không?
Những lời này nghe qua chẳng khác nào tên biến thái đang theo đuổi gái, Chu Mẫn thật sự phải nhìn Hồ Khanh với ánh mắt khác.
Hồ Khanh như nhận ra liền dựa vào cửa xe.
- Người lúc nãy là người quen của tôi, lúc trước tôi là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-ga-cho-chu-cua-nam-chinh/2450153/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.