Tử Minh không đợi Chu Mẫn kịp phản ứng đã kêu thím Lưu khoá cửa chính lại, rồi kêu bà về phòng tránh đi.
Chu Mẫn lúc nhận ra liền lui về phía sau sô pha như chim non bị một con đại bàng tha về tổ, lúc nào hành quyết còn phải xem tâm trạng của nó.
Tử Minh dùng giọng trầm khàn lên tiếng, như con thú đang muốn bảo vệ thức ăn của mình.
- Em không yêu tôi cũng không sao, chỉ cần em ngoan ngoãn ở bên cạnh tôi là được.
Chu Mẫn hoảng sợ nhìn Tử Minh di chuyển xe lăn đến thang máy.
Cửa lớn này rất nặng nếu không có chìa khoá, không phải hai người kéo căn bản không thể nào mở được, chuyện phá cửa là bất khả thi, Chu Mẫn cũng không có ý định cầu cứu Tịnh Y, dù sao thế lực ở phía sau Tử Minh không nhỏ, tuy Tử Minh đã ngồi xe lăn 6 năm nhưng vẫn giữ được quyền hành lớn nhất trong công ty, Chu Mẫn thì không sao nhưng nếu Tử Minh vì chuyện này mà có thù với Tịnh Y thì chỉ mất nhiều hơn được, chỉ sợ Tịnh Y ở thành phố Giang Nam này rất khó sống.
Chu Mẫn trở về phòng liền vùi mình vào giường, chăn kéo qua đầu chỉ để một lỗ đủ để nhìn ra bên ngoài, bên ngoài sắc trời âm u, Chu Mẫn không bật đèn trong phòng lên, bên trong chỉ còn là một mảnh đen nhẻm.
Thích, thích hợp, bên nhau, rõ ràng là ba chuyện khác nhau.
Tử Minh thích cô, nhưng bọn họ không thích hợp để ở bên nhau.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-ga-cho-chu-cua-nam-chinh/2450138/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.