*Nước Y
Máy bay hạ cánh tại sân bay quốc tế của nước Y, Du Nhiên thong thả kéo vali từ trong ra ngoài, ở nơi đất khách quê người như vậy, hiện tại cô cũng chưa biết phải sống ra làm sao. Thôi thì trước tiên cứ tìm một chỗ ở trước đã.
Nhưng khi Du Nhiên đang đi bỗng dưng đâm sầm vào một người đàn ông, cô định ngước mặt lên xin lỗi cho phải phép thì gương mặt điển trai ấy khiến cô bàng hoàng lẫn xúc động.
Đó chính là anh trai cô - Lục Thiên.
Cô xúc động đến nỗi mà nước mắt cô cứ như đang chờ ở khoé mắt chỉ cần thời cơ là trực tiếp chảy ra bên ngoài. Cô cố gắng kìm nén tiếng nấc nhưng dường như cảm xúc hiện tại của cô đã ngoài tầm kiểm soát nên cô không thể làm gì được. Chỉ biết thút thít mà ôm chặt người con trai ấy.
_ Anh… là anh thật sao?
_ Du Nhiên, là anh đây. Anh tới tìm em đây.
Lục Thiên thấy Du Nhiên khóc quá lớn liền đưa tay xoa đầu cô an ủi.
_ Em đấy, sao lại mít ướt như vậy, vẫn giống y như hồi nhỏ, không khác tý nào. Thôi được rồi, đừng khóc nữa, được không?
_ Mấy năm nay rốt cuộc anh đã đi đâu? Em và bà nội còn tưởng… còn tưởng anh đã chết rồi. Anh có biết em lo cho anh như thế nào không?
Nghe lời hỏi thăm từ Du Nhiên, tròng mắt anh đột nhiên xuất hiện một tia căm phẫn cùng cực.
_ Xin lỗi em, lúc đó anh có một chút chuyện nên không thể liên lạc được với mọi người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-duoc-tong-tai-sung-ninh/988888/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.