Người Hầu nghe anh nói vậy liền sững sờ, cậu đứng ngây ra đó không biết nên làm gì tiếp theo.
“Dạ… ngài nói gì cơ ạ?”
Nhìn bộ dáng khúm núm lấy lòng của Hạ Dương khiến Tần Doanh vô cùng thỏa mãn. Anh muốn cậu ấm nhà họ Hạ phải trở nên nghèo hèn hơn nữa.
Vì thế anh cười khẩy, đầy khinh bỉ nói: “Quỳ xuống.”
Như một chú cún nghe lời chủ, Người Hầu không hề ngần ngại mà quỳ xuống, vì tốc độ quỳ quá nhanh và mạnh khiến hai đầu gối của cậu đập mạnh xuống đất kêu lên một cái “cốp”. Thế nhưng trông sắc mặt Người Hầu trông không hề đau đớn, cậu không hề rên lên một tiếng nào.
Người Hầu như một tín đồ được cầu nguyện dưới chân chúa tể của mình, cậu đầy sùng bái nhìn Tần Doanh.
“Ngài có gì muốn sai bảo không ạ?”
“Liếm giày cho ta.”
“Vâng.”
Người Hầu ngay lập tức dùng hai tay của mình chạm lên đôi giày bóng loáng của anh. Nếu có ai đó khác ở đây họ chắc chắn sẽ nhận ra sự đối lập. Vì giày của Tần Doanh lúc này còn sạch sẽ hơn Người Hầu. Cả người cậu bẩn hề hề, nhem nhuốc như vừa chui từ dưới đất lên.
“Chủ nhân của tôi, tôi nguyện vì ngài phục vụ.”
Người Hầu khom người, lè đầu lưỡi đỏ hồng của mình ra. Cậu từ từ cúi đầu xuống. Tuy cả người bẩn thỉu nhưng ở Người Hầu vẫn còn một nét gì đó của Hạ Dương, đó là một loại khí chất quyến rũ ngầm mà chỉ Hạ Dương mới có. Vì mới làm việc nên người cậu đổ mồ hôi khiến cả người đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-duoc-tieu-thu-trong-van-np-to-tinh/366267/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.