Chương trước
Chương sau
Ở Nhật Bản, Tokyo là một trong những thành phố phồn hoa nhất. Vật chất cũng vô cùng đắt đỏ, một món đồ nghĩ chừng đơn giản thế nhưng lại đắt hơn trong nước tận hai, ba lần.
Hứa Tình Miên đề nghị mặc Kimono đi chụp hình. Vốn dĩ Kimono khá nóng nhưng vì hiện tại tiết trời Nhật Bản cũng se se lạnh nên mặc Kimono ngược lại khiến cả người ấm hẳn ra.
Vì là đề nghị của cô nên khi đi thuê, Hứa Tình Miên trả tiền. 
Sau khi biết cô bỏ tiền ra, Mạc Tồn Văn vô cùng tức giận. Anh giành trả tiền với cô, thế nhưng Hứa Tình Miên không chịu. Hai bên kì kèo qua lại xong rồi dỗi nhau.
Tiểu Nhị: “Cặp tình nhân bên đó ơi cãi nhau xong chưa, đi chơi được chưa?”
Hứa Tình Miên thẹn quá hóa giận: “Ai là tình nhân với cậu ta? Người gì đâu mà thấy ghét!”
Mạc Tồn Văn nghe câu này xong, lúc đầu vốn dĩ còn định làm hòa bây giờ sắc mặt lại xụ xuống, âm trầm vô cùng. Anh “hứ” một cái rồi quay sang chỗ khác, không thèm nói chuyện với Hứa Tình Miên nữa.
Tiểu Thất cười cười: “Rồi rồi, hai vợ chồng giận nhau rồi. Nè mọi người qua giải hòa cho bọn họ đi.”
Hạ Dương lúc này đã bình tĩnh hơn rồi, cậu nói lớn sang bên đó: “Thôi đừng cãi nhau nữa, để đó tôi trả tiền cho.”
Tề Bạch Ân vỗ vai cậu, kề sát vào tai cậu thì thầm: “Đừng quản chuyện của bọn họ. Có giận thì mới yêu nhau, cứ để họ như vậy.”
Lúc này cả đám đã thay đồ xong. Tề Bạch Ân dáng người cao lớn, nước da màu mật ong khỏe khoắn, hơn nữa hắn lại sở hữu một thân hình tuyệt đẹp và đôi mắt đỏ không thể nhầm lẫn với bất kỳ ai. Một vẻ đẹp nam tính dù chỉ là học sinh lớp 11. Mái tóc đen tuyền của hắn không cần một loại keo vuốt nào cũng có thể tự nhiên vào nếp, theo gió bay nhẹ, tạo nên một mái tóc cực kỳ đẹp và hợp với gương mặt. Người hoàn hảo như thế thì mặc bất kỳ loại quần áo nào cũng hợp.
Giống như bây giờ đây, hắn khoác lên mình một bộ Kimono có tông màu chủ đạo là đen trắng, từng nếp vải phẳng phiu làm cho Tề Bạch Ân trông vô cùng chín chắn. Hắn tựa như một nhân vật trong anime bước ra, vừa đẹp trai lại cao to, vẻ ngoài lạnh lùng không màn thế sự, chỉ dành sự dịu dàng duy nhất cho một người.
Mà người đó chính là Hạ Dương, lúc này đây cậu đang nhìn chằm chằm vào Tề Bạch Ân, chẳng hiểu sao cậu lại không thể rời mắt khỏi hắn được.
Trong lúc cậu nhìn hắn thì hắn cũng đang nhìn lại cậu. Hạ Dương hôm nay chọn cho mình một set Kimono màu xanh dương đậm, tô điểm trên đó là vài chiếc lá phong màu đỏ tượng trưng cho mùa thu của Nhật Bản. Đôi mắt cậu từ khi sinh ra vốn đã đào hoa, dù kiếp trước hay kiếp này vẫn vậy. Một đôi mắt đào hoa ươn ướt nước kết hợp với gương mặt nhỏ xinh thanh tú, sống mũi đáng yêu và đôi môi hồng hào, nước da trắng nõn rất dễ khiến người khác động lòng.
Nếu cặp đôi Hứa Tình Miên và Mạc Tồn Văn bên kia đang cãi nhau chí chóe thì Hạ Dương và Tề Bạch Ân bên này lại đang tình bể bình. Cả hai nhìn nhau đắm đuối cứ như các đôi mới yêu nhau. Điều này khiến cho Bát Quái Đảng đứng bên kia và hú hét hóng hớt.
Tiểu Thất đương nhiên là người có lịch sử tình trường nhiều nhất trong tất cả mọi người, cậu ta cười nham hiểm, không nói gì tiến lên đẩy mạnh Hạ Dương một cái. 1
Vì đang thả hồn nhìn Tề Bạch Ân thế nên Hạ Dương không hề phòng bị, bị đẩy như thế khiến cậu mất đà té chúi nhủi, ngã thẳng vào lồng ngực của Tề Bạch Ân. 
Đáng lẽ cậu chỉ nằm gọn trong ngực hắn thôi, nhưng Tề Bạch Ân khẽ đánh mắt nhìn qua Tiểu Thất thì thấy cậu ta đang giơ ngón cái lên ý bảo hắn hành động đi. Ngay lập tức như bắt được sóng, hắn cũng giả vờ vấp phải bộ Kimono của mình rồi ngã xuống. Kết quả thành ra cả hai ngã thẳng xuống mặt đất, hai đôi môi chạm vào nhau.
Không thỏa mãn với chừng ấy, Tề Bạch Ân lại tiếp tục vờ như hoảng loạn và do bộ Kimono quá vướng víu, hắn quờ quạng ôm lấy eo Hạ Dương, làm cho cậu kề sát mình hơn nữa, hắn nhếch mép rồi vươn lưỡi ra khẽ liếm một cái lên đôi môi hồng nhuận mà mình hằng ao ước.
Đôi mắt Hạ Dương mở to, dường như quá kinh ngạc nên cậu không kịp phản ứng mà chỉ biết đờ người ra đó. Mặc cho Tề Bạch Ân hết ôm rồi lại ấp, hôn rồi lại liếm nhưng cậu vẫn không hề phản ứng lại.
Từ Bát Quái Đảng cho đến nhân viên trong tiệm, cả Hứa Tình Miên và Mạc Tồn Văn bên kia đang giận nhau cũng phải há hốc mồm nhìn cảnh này.
Quá kích thích rồi!
Bình thường nhìn Hạ Dương tưởng mưu mô bạo lực lắm, ai dè đâu Tề Bạch Ân còn cao tay hơn. Đúng thật là quả quýt dày có móng tay nhọn mà!
Nhìn gương mặt thỏa mãn kia của Tề Bạch Ân kìa, học bá đang đè trùm trường ra hôn ngấu nghiến, còn trùm trường thì chỉ biết mở to mắt ra ngạc nhiên chứ chẳng phản kháng gì cả.
Dường như tất cả mọi người đều nhất trí im lặng, không ai muốn phá hỏng giây phút này cả. Bởi chỉ cần là người tinh mắt thì đều sẽ nhận ra cả hai người bọn họ có tình ý với nhau. Chỉ là không ai chịu thừa nhận mà thôi. Dạo gần đây thì Tề Bạch Ân đã chủ động tiến công trước, thế nên cặp đôi này chẳng mấy chốc lại nhận ra tình cảm của nhau rồi đến với nhau mà thôi.
Mặc kệ mọi người đang nghĩ gì, Tề Bạch Ân chỉ tập trung vào chuyên môn, hắn phải tận dụng mọi cơ hội trước khi Hạ Dương hoàn hồn trở lại.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.