Nhìn dáng vẻ này của cậu, Tề Bạch Ân biết chắc chắn một trăm phần trăm bản thân đã đạt được mục đích mình muốn.
Kiếp trước có bao nhiêu người thèm muốn hắn, chỉ mong được một ánh nhìn, thế nhưng Tề Bạch Ân lại từ chối tất cả, hắn lãnh đạm, lạnh lùng, chỉ sống cho riêng mình.
Đó cũng chính là nguyên nhân khiến kết cục của hắn bi thương như thế.
Nghĩ đến những ký ức tồi tệ kiếp trước khiến tâm trạng Tề Bạch Ân xấu đi trông thấy. Đôi mắt hắn lạnh xuống, ánh đỏ như phát sáng, tràn đầy sát khí muốn giết người.
Vậy mà khi ngẩng lên nhìn Hạ Dương, đôi mắt ấy chỉ toàn là sự dịu dàng, kèm theo đó là một chút tủi thân như có như không để lừa cậu vào tròng.
Ở bên ánh dương thì không nên nghĩ tới đêm đen tăm tối.
“Hạ Dương? Cậu sao thế? Đột nhiên đứng im như vậy…” Hắn nhếch môi: “Làm tôi nghĩ rằng cậu đang mê đắm nhan sắc này của tôi đấy.”
“Ai… ai thèm mê cậu cơ chứ?” Hạ Dương lấp bấp: “Tôi chỉ là tình cờ nhìn trúng…”
“Hửm? Nhìn trúng cái gì?” Tề Bạch Ân ngồi chống cằm, bày ra bộ dạng thích thú nửa thật nửa đùa nhìn cậu.
Hạ Dương thẹn quá hoá giận, đánh trống lảng qua chuyện khác: “Hỏi nhiều như thế làm gì? Để tôi gọi điện cho lễ tân nói họ đưa cho cậu một cái thẻ phòng nữa.”
Thấy cậu như vậy hắn cũng không chọc nữa, đùa nhiều quá lại thành ra khiến cậu ngày càng cách xa hơn. Tề Bạch Ân đi đến tủ đầu giường, lấy thẻ phòng của mình ra.
“Lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-duoc-tieu-thu-trong-van-np-to-tinh/366248/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.