Tề Bạch Ân khẽ khàng leo xuống khỏi người cậu, còn vô cùng tri kỷ cẩn thận đắp mền cho cậu.
Hắn nhìn đồng hồ, hiện tại đã hơn hai giờ sáng, nhưng cũng may hiệu thuốc của ký túc xá mở cửa 24/7, mục đích là phòng hờ học sinh nửa đêm đau bụng nhức đầu xuống mua thuốc.
Tề Bạch Ân mặc áo khoác vào, đi xuống sảnh mua thuốc hạ sốt cho Hạ Dương.
Trước khi đi hắn hôn nhẹ vào trán cậu một cái, nhỏ giọng nói: “Chờ tôi trở về.”
======
Hạ Dương cảm thấy cơ thể mình nhẹ bẫng, cả người lâng lâng như đang bay trên mây, chân tay vô lực mất sức, khắp người cứ hầm hầm như đang bị bắt đi vào phòng xông hơi.
Cậu mơ mơ màng màng tỉnh dậy, ánh mắt mơ hồ nhìn xung quanh, phải mất một lúc lâu sau ý thức mới trở lại.
Cậu nhớ hôm nay xin ngủ nhờ ở ký túc xá của Tề Bạch Ân, nửa đêm thì máy lạnh trong phòng ngủ phụ bị hư nên cậu mò qua đây hưởng ké hơi mát.
Hóa ra máy lạnh hư không phải lý do duy nhất khiến cậu cảm thấy nóng mà là do bản thân đang nhận hình phạt từ việc OOC.
Mả cha nó cái thứ OOC chết tiệt!
Nếu như lúc trước cậu tìm cách tránh né thì giờ Hạ Dương đã buông xuôi một phần rồi. Cậu không sợ việc bị bệnh do OOC nữa vì hiện tại hình phạt đã giảm xuống rất nhiều. Từ việc đầu đau như búa bổ, sốt triền miên không dứt thì giờ đây cậu chỉ sốt nhẹ và cảm thấy hơi mệt thôi, đầu hoàn toàn không đau chút nào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-duoc-tieu-thu-trong-van-np-to-tinh/366229/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.