“Rầm.” Hạ Dương đá bàn một cái, âm thanh vang lên khiến cả lớp im bặt quay sang nhìn cậu.
Hạ Dương sắc mặt âm trầm đảo mắt nhìn qua một lược: “Miệng chó không phun được ngà voi. Im mẹ mồm đi ồn vãi! Nói cái gì cho đúng sự thật rồi hẳn nói. Phiền ông ngủ là chiều ra về ông đánh cho ba má tụi bây nhận không ra. Thấy cô Quang đứng đó không mà ăn nói dơ quá vậy?”
Lưu Thiện không cam lòng nhìn cậu: “Chẳng phải cậu cũng chuyên đi ức hiếp, đánh đập rồi cô lập thằng đó hả? Hôm nay bày đặt ra vẻ thánh thiện đi bênh vực người ta cơ đấy!”
“Kệ mẹ tao! Chó nhà tao thì tao bênh. Mày là thằng ất ơ nào mà nói nhiều quá vậy?”
“Cậu…”
“Thôi được rồi, thôi được rồi.” Thấy cuộc trò chuyện không ổn, cô Quang lên tiếng cắt ngang: “Mọi chuyện kết thúc ở đây, nếu còn tiếp tục nữa cô sẽ báo nhà trường đình chỉ học các em.”
Nghe đến ba từ “đình chỉ học” ai cũng rén. Vì vậy tất cả mọi người đều ngồi ngay ngắn trở lại.
Cô Quang lại tiếp tục nói: “Được rồi, bây giờ cô sẽ sinh hoạt nội quy. Nhưng trước hết các em xếp chỗ ngồi nào. Cứ một bạn giỏi sẽ ngồi kế một bạn học yếu nhé. Bạn giỏi sẽ kèm cho bạn học yếu hơn.”
Nghe cô nói xong, cả lớp bắt đầu tiến hành xếp chỗ, vì mọi người trong lớp đã quen nhau từ năm lớp 10 nên cũng dễ chọn bạn ngồi cùng. Sau khi mọi người đã an vị ngồi ở chỗ của mình thì chỉ có Hạ Dương ngồi bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-duoc-tieu-thu-trong-van-np-to-tinh/276782/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.