Hôm ấy trời đầy tuyết, không khí lạnh vô cùng, mà Hạ Dương lại vô cùng sợ lạnh.
Sáng bảnh mắt ra rồi nhưng Hạ Dương vẫn không chịu rời giường. Cậu nằm đó cuộn mình trong chăn, dù đã đắp lên lớp chăn rất dày rồi nhưng cơ thể cậu vẫn lạnh ngắt.
“Lạnh quá, ngày quỷ gì mà lạnh dữ vậy?”
Đúng lúc Bạch Ân đẩy cửa đi vào thì nghe được những lời này, hắn mỉm cười, đặt bữa sáng trong tay xuống, sau đó đi đến cạnh giường ngồi xuống, ôm cả chăn lẫn người vào trong lòng.
“Lạnh sao?”
Hạ Dương ngoi cái đầu bông xù lên, buổi sáng chưa chải tóc nên tóc cậu chỉa tứ tung, cũng vì vậy nên nhìn Hạ Dương lúc này đáng yêu vô cùng.
Bạch Ân nhìn hình ảnh này, không kiềm được mà hưng phấn.
Thể chất Bạch Ân là thể nóng, thấy Hạ Dương đáng yêu như vậy khiến người hắn nóng cả lên.
Vì vậy nên hắn đã nghĩ ra một kế hoạch xấu xa.
Bạch Ân cởi áo ngoài, giở mền ra, sau đó chui vào trong ôm lấy Hạ Dương.
Hắn dùng lực rất mạnh như muốn khắc sâu cậu vào trong tâm khảm của mình.
Hai tay hắn luồn vào trong áo cậu, chạm vào vùng ngực lành lạnh, nóng lạnh đan xen khiến Hạ Dương không nhịn được mà rùng mình một cái. Cậu cảm nhận được hai viên kẹo của mình đang bị ai kia nắm lấy chơi đùa, hơi ấm từ bàn tay to của hắn khiến Hạ Dương vô cùng yên tâm, nơi nhạy cảm hết bị dây dây rồi lại bóp, kéo ra, ấn xuống, gẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-duoc-tieu-thu-trong-van-np-to-tinh/1933719/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.