Thật ra đây chỉ là suy nghĩ nhất thời của Linh Lan, lúc trước mẹ chồng luôn cố ý tác hợp cho Á Hân và Bảo Quốc, hoàn toàn không coi đứa con dâu chính thức như cô ra gì, cô muốn bà ta cũng phải trải qua cảm giác bị phản bội như cô.
Nhưng khi cô nói ra câu này thì đã lập tức hối hận, sao cô có thể đẩy bạn mình vào hố lửa chứ?
- Không… Trúc coi như mình chưa nói gì đi.
Linh Lan vội xua tay, nhưng ánh mắt của Nhã Trúc đã hừng hực ngọn lửa thù hận, đối với một đứa trẻ mồ côi cô ấy, cha của Linh Lan không khác gì cha ruột của cô ấy, nay đã biết kẻ hại chết ông, không lý nào cô ấy lại buông tha.
Từ nhỏ Linh Lan đã hiền lành yếu ớt thường xuyên bị bắt nạt, nhưng Nhã Trúc thì hoàng toàn ngược lại.
Nhớ năm xưa khi Linh Lan bị tụi nhỏ trong xóm giật tóc trấn lột, Nhã Trúc đã cầm viên gạch ném thẳng vào đầu chúng, từ sau lần đó không còn ai dám động vào cô nữa, bao nhiêu đó cũng đủ để thấy tính cách của Nhã Trúc mạnh mẽ đến cỡ nào.
Linh Lan lắc đầu, hốc mắt đã sớm đỏ hoe, cô nói:
- Mình không muốn Trúc rơi vào vòng xoáy của giới thượng lưu, họ phức tạp và ác độc lắm, nếu không khéo đời Trúc sẽ bị hủy, Trúc cứ coi như mình nói bậy đi được không?
Nhã Trúc mỉm cười giơ tay lau nước mắt cho Linh Lan, trong mắt cô ấy, cô không khác gì một đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-duoc-nguoi-trong-long-cua-ke-thu-ba-bao-nuoi/2529551/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.