Linh Lan ngạc nhiên nhìn Đình Nam, không phải anh nên trả thù hoặc đuổi cô đi sao? Tại sao lại muốn cô về sống chung với mẹ mình?
Thấy cô mở to đôi mắt hoang mang, Đình Nam mỉm cười vuốt ve cái cằm của cô rồi nói:
- Đến ở với mẹ đi, để em một mình tôi cũng không yên tâm.
Linh Lan nghe xong đã hiểu, hóa ra là muốn giam giữ cô lại để cô không thể trốn chạy.
Bà Tuyết thấy con trai đã đồng ý bèn giúp Linh Lan thu dọn đồ đạc rồi mang ra xe, Kiều Ly cũng phụ một tay nhưng thỉnh thoảng lại dùng ánh mắt dò xét nhìn cô, trong lòng dường như đã hạ quyết tâm làm điều gì đó.
Đợi khi phòng bệnh chỉ còn hai người, Đình Nam nói:
- Tôi đã nói chuyện với bạn của em rồi, cô ta thừa nhận mình đã liên lụy em, sau này bớt qua lại với cô ta đi.
Linh Lan lại ngơ ngác.
Đình Nam gặp Nhã Trúc rồi sao? Hai người đã nói gì mà anh lại thay đổi thái độ như thế? Đã vậy anh còn cấm cô qua lại với cô ấy.
- Không được.
Linh Lan lắc đầu, Nhã Trúc là chị em tốt của cô, sao có thể không gặp mặt, huống hồ họ vẫn còn đang hợp sức trả thù gia đình của Bảo Quốc nữa mà.
Đình Nam gằn giọng:
- Không được cũng phải được, nghe lời một chút.
Đình Nam cúi người hôn lên trán Linh Lan một cái, không phải trong lòng anh không nghi ngờ, mà là anh không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-duoc-nguoi-trong-long-cua-ke-thu-ba-bao-nuoi/2529479/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.