Lại một giọng nam vang lên từ ngoài cửa khiến người trong phòng họp đưa mắt nhìn sang, Bảo Quốc nhìn thấy người tới là ai lập tức cau mày quát:
- Em làm gì ở đây vậy?
Bảo Lâm không đáp lời anh trai của mình mà chỉ tiến tới bên cạnh Linh Lan, cậu ta nhìn cô một cái thật sâu, trong lòng không rõ là tư vị gì, có nhung nhớ, có chờ mong cũng có hối hận, bao nhiêu lời muốn nói rốt cuộc chỉ thốt ra hai chữ:
- Xin lỗi.
Linh Lan không đáp lời cậu ta, chỉ nhìn chằm chằm vào gương mặt tái như gan heo của Bảo Quốc.
Ông Lộc lên tiếng hỏi:
- Chuyện này rốt cuộc là sao? Vừa rồi thằng Lâm nói trong tay nó có cổ phần của bà Phương à?
Bảo Lâm dời mắt khỏi người Linh Lan, sắc mặt trở nên âm trầm lạnh nhạt.
- Phải, trước khi mẹ tôi phát bệnh đã chuyển hết cổ phần mình đang sở hữu cho tôi, phần của tôi, chị Linh Lan và cô Nhã Trúc đây nhiều hơn phần của các vị, vậy nên quyền điều hành nên thuộc về chúng tôi.
Lúc trước bà Phương thương con trai út không thể vào Trần thị làm việc nên đã lén chuyển hết cổ phần của mình cho cậu ta, có lẽ bà ta cũng không biết rằng sẽ có một ngày hai đứa con của mình đối đầu nhau như thế này đâu.
Bảo Quốc phẫn nộ nhìn chằm chằm vào Bảo Lâm, cả khuôn mặt trở nên dữ tợn như ác quỷ đến từ địa ngục, hai hàm răng của anh ta nghiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-duoc-nguoi-trong-long-cua-ke-thu-ba-bao-nuoi/2529447/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.