Linh Lan vừa mới rời đi không bao lâu thì Bảo Lâm hớt hải từ trong nhà chạy ra nắm lấy bàn tay của cô, trên mặt phủ đầy nước mắt và sự lo âu.
- Chị Linh Lan, chị muốn rời đi đúng không?
Linh Lan kinh ngạc nhìn Bảo Lâm, cô không nghĩ cậu ta đoán ra được chuyện mình muốn rời đi, chẳng lẽ đoán mò?
Chưa đợi Linh Lan đáp lời, Bảo Lâm đã nói tiếp:
- Em nghe Nhã Trúc nói rồi, chị không yêu tên Đình Nam, chị ở bên cạnh anh ta là vì muốn mượn tay anh ta hạ bệ anh trai của em, Nhã Trúc còn nói chị muốn rời đi sau khi trả xong thù, nhưng mà chị đừng đi được không? Chị muốn gì em cũng làm, chị ở lại nha.
Linh Lan nhìn thiếu niên vì muốn giữ mình ở lại mà sợ sệt cầu xin, trong lòng không khỏi buồn bã, cô không nỡ rời xa mẹ và em trai, cũng không nỡ từ bỏ những người đối xử tốt với cô trong thời gian này, nhưng nếu không đi thì cô nên giải thích thế nào với họ đây? Chẳng lẽ cho họ biết bản thân từng là một người phụ nữ xấu xí bán thân cho thần linh để đổi lấy cơ thể xinh đẹp, cuối cùng trở về thế giới nhân loại trả thù chồng cũ và tình nhân của anh ta?
Họ chắc chắn sẽ không chấp nhận, bởi vì cô đã bị vấy bẩn rồi.
Linh Lan gạt tay của Bảo Lâm ra, bình tĩnh đáp:
- Cậu nói gì tôi không hiểu, hiện tại cậu nên học tập cách quản lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-duoc-nguoi-trong-long-cua-ke-thu-ba-bao-nuoi/2529443/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.