Tôi dựa vào nụ hôn để xóa trò chơi sinh tồn
Chương 57
________
“Không…. Tôi chỉ lau nước rơi trên mặt thôi.” Minh Kỳ thận trọng trả lời.
"Nước? Nước gì? ”
"Nước từ trần nhà ——-"
Minh Kỳ nhìn lên và lời nói của cô đột ngột dừng lại. Khuôn mặt của cô một lần nữa tái đi vài sắc thái.
Trần nhà sạch sẽ và tường nhẵn. Nó chỉ bị bao phủ bởi một lớp bụi. Không có bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy nó bị ngâm trong nước.
"Chị hai…….."
Cảm thấy cô ấy bắt đầu run lên một lần nữa, Minh Liên giữ chặt cổ tay chị gái và ánh mắt cô đầy lo lắng.
Thừa Chí Chu xem điều này và cảm thấy hơi khó chịu, nhưng chiếc nhẫn của anh không nóng lên và chị em Kỳ Liên không cách anh quá năm mét, vậy có nghĩa là không có bất kỳ ma hay quái vật nào xung quanh. Vậy tại sao Minh Kỳ lại nhìn thấy một ảo giác đáng sợ như vậy?
Bạch Nghiễm nhìn họ và không nói lời nào. Như thể cậu chỉ là một người đứng ngoài cuộc, sự lạnh lùng và thờ ơ được che giấu trong mắt cậu.
"Dưới chân cậu………."
Kỳ Thần lộ vẻ lo lắng. Mắt y rơi xuống vị trí bên cạnh tấm nỉ của Minh Kỳ và y chỉ: “Ở đó. Có một cái gì đó. ”
"Gì?"
Minh Kỳ giật mình và cô ấy nhanh chóng nhìn sang bên cạnh. Khi nhìn, cô thấy bên cạnh mình quả nhiên có một bóng đen nhỏ. Đó là điều mà cô đã vấp phải trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-dua-vao-nu-hon-de-xoa-tro-choi-sinh-ton/2859240/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.