Tôi dựa vào nụ hôn để xóa trò chơi sinh tồn
Chương 197
_________
Anh lần theo dấu chân và nó dẫn anh ra khỏi tòa nhà dạy học và đến sân thể thao. Ở đó, nhiều học sinh hiện đang theo học các lớp giáo dục thể chất.
Khi Thừa Chí Chu lần theo những dấu chân đó, anh cũng đã đoán ra được tình trạng thể chất hiện tại của mình là như thế nào. Anh hiện đang ở trong tình trạng như một bóng ma và những người ở đây không thể nhìn thấy anh ấy. Không chút băn khoăn, anh trực tiếp bước đến sân thể thao và tìm ra chủ nhân của dấu chân.
Đó là Tô Linh.
Nhìn thấy cậu bé ngồi ôm gối bên bờ ruộng, Thừa Chí Chu có một cảm giác kỳ lạ.
So với ồn ào náo nhiệt trên sân, bên người Tô Linh lạnh lùng và bình tĩnh hơn. Như thể có một bức tường vô hình ngăn cách y với phần còn lại của thế giới.
Thừa Chí Chu nhìn cậu bé im lặng này không khỏi cảm thấy rất đau khổ. Thời gian ở đây rõ ràng là mùa hè, nhưng cậu thiếu niên vẫn đang mặc đồng phục mùa đông của trường. Cơ thể y được che chắn chắc chắn để có thể che đi những vết thương trên người.
Vậy mà không có ai đến tìm y.
Cậu thiếu niên ôm đầu gối, nửa chôn nửa khuôn mặt tái nhợt trong vòng tay anh. Mái tóc đen bù xù, chỉ lộ ra một đôi mắt đen láy xinh đẹp như một con mèo đen ngoan ngoãn và trầm lặng. Sau khi quan sát y một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-dua-vao-nu-hon-de-xoa-tro-choi-sinh-ton/2858809/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.