Tôi dựa vào nụ hôn để xóa trò chơi sinh tồn
Chương 200
_________
Với đôi mắt lạnh lùng và sâu thẳm, cậu nói:
"Tôi không có hứng thú với sự tàn ác với động vật, nhưng mày phải hiểu Tô Linh."
“Mọi thứ mày thích, hy vọng của mày, ước mơ của mày, tôi sẽ tự tay hủy hoại tất cả.”
"Mày không xứng đáng được hạnh phúc."
…………
Sau khi Bạch Nghiêmc, Âu Vân và những người khác rời đi, Tô Linh đã cố gắng hết sức để làm sạch vết bẩn trên đồng phục học sinh của mình và đi đến một phòng khám nhỏ gần đó để rửa sạch vết thương trước khi trở về nhà.
Khi Âu Vân và những người khác đánh đập y, họ sẽ tránh gây ra vết thương cho khuôn mặt của y. Vì vậy, khi Tô Linh bước vào qua ô cửa tối om, cha y không nhận thấy điều gì khác lạ. Ông chỉ hỏi một cách lạ lùng: "Sao con đi lâu thế?"
“…….Chơi với chúng một lúc thôi ạ.”
Sau một hồi im lặng, Tô Linh trả lời câu hỏi của ông. Sau đó, y dọn bàn ăn và lấy bài tập về nhà của mình: "Con sẽ làm bài tập về nhà ngay bây giờ."
“Được rồi, cha sẽ không làm phiền con nữa. Này, đèn trong phòng tối quá. Con nên nhờ mẹ mua cho con một chiếc đèn bảo vệ mắt nếu không con sẽ bị cận thị ……. ”
"Không sao đâu ạ, không cần phải mua."
Tô Linh cúi đầu làm bài tập. Mái tóc rối bù của y che mất nửa mắt và bạn chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-dua-vao-nu-hon-de-xoa-tro-choi-sinh-ton/2858803/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.