Tôi dựa vào nụ hôn để xóa trò chơi sinh tồn
Chương 295
_________
"Đừng căng thẳng Chí Chu. Không có gì đâu."
Bạch Nghiễm ngồi gần anh nhất. Thấy anh run rẩy, cậu cố ý giảm bớt vẻ lạnh lùng, dịu dàng cười với anh. Cậu đưa tay ra muốn chạm vào tóc mình nhưng bị Tô Linh đứng gần đó thô bạo đuổi đi.
"Kinh tởm. Đừng chạm vào em ấy."
Tô Linh cực kỳ không thích cậu đã thể hiện rõ trong lời nói của y. Đôi mắt y lạnh lùng và sắc bén. Ngoài những mảnh vỡ khác, y cũng ghét chú rể vì hắn có ngoại hình giống hệt Bạch Nghiễm. Sự xuất hiện của họ trùng lặp với sự xuất hiện của người anh cùng cha khác mẹ trong trí nhớ của y và điều đó đã làm hỏng tâm trạng của y một cách đáng kể.
Vẻ mặt của Bạch Nghiễm cũng trở nên lạnh lùng: "'Bạch Nghiễm' mà cậu biết không phải là người giống với tôi. Anh ta không tồn tại."
Khi nói điều này, cậu nhếch môi thành một nụ cười mà cũng không hẳn là một nụ cười.
"Về phần cậu, cậu và tôi là cùng một người. Cậu là 'Bạch Nghiễn', người mà cậu ghét nhất."
Đồng tử của Tô Linh co lại. Không khí trong phòng đột nhiên như bị vặn vẹo và một lỗ đen xuất hiện. Từ bên trong, giòi và thịt thối rơi ra. Tiếp sau đó là một đôi cánh tay thối rữa quất vào Bạch Nghiễm.
"Chờ Tô Linh! Đừng làm như vậy!"
Thừa Chí Chu nhìn thấy điều này và bị sốc. Anh nhanh chóng đứng dậy, kéo tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-dua-vao-nu-hon-de-xoa-tro-choi-sinh-ton/2857831/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.