"Vì vậy, anh đã tự đến thăm chỗ của em và chào hỏi dì. Dì rất trẻ và đẹp. Không có gì ngạc nhiên khi em rất đẹp trai." Tần Hàn nhẹ nhàng cười, "Dì nói em còn ở trường học. Tối nay trở về gặp anh được không?"
"Anh muốn làm cái quái gì thế?!" Thừa Chí Chu đôi mắt lập tức đỏ lên. Lồng ngực kịch liệt phập phồng, cảm xúc không tự chủ được, "Muốn cái gì thì cứ việc đến tìm em. Anh không dám làm gì người nhà của em!".
"Anh thực sự rất buồn khi nghe em nói điều này. Làm thế nào anh có thể làm điều xấu với gia đình em?"
Tần Hàn ở đầu bên kia điện thoại mỉm cười: "Anh nghĩ có lẽ em đã hiểu lầm anh rồi...... Gặp nhau rồi sau này nói chuyện." Lúc này, anh cố tình hạ giọng và nói với giọng điệu vừa tôn thờ vừa quyến rũ: “Anh sẽ đợi em, em yêu”.
"Tần Hàn? Tần Hàn!"
Âm quay số phát ra từ đầu bên kia của điện thoại. Tần Hàn đã cúp máy. Thừa Chí Chu lo lắng gọi lại nhưng không có ai bắt máy. Sau đó, anh đã cố gắng gọi cho bố và em gái Thừa Niệm Yên (còn ai nhớ bé này không vậy) nhưng bố anh không bắt máy và Niệm Yên đang ở trong lớp, vì vậy điện thoại của cô đã bị tắt.
Thừa Chí Chu vô cùng lo lắng. Bạch Nghiễm đứng bên ngoài nghe thấy tiếng huyên náo. Cậu bước vào, ôm lấy anh và nói an ủi: "Chí Chu đừng lo. Em cứ yên tâm đi. Cậu ta không dám làm gì gia đình em đâu."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-dua-vao-nu-hon-de-xoa-tro-choi-sinh-ton/2857826/chuong-299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.