Tôi dựa vào nụ hôn để xóa trò chơi sinh tồn
Chương 302
_________
Sau khi những hồn ma khác vào nhà, nhiệt độ bên trong giảm xuống đáng kể. Mặc dù rõ ràng đã gần đến mùa hè, nhưng cha mẹ của Thừa Chí Chu đột nhiên cảm thấy hơi ớn lạnh. Bên trong họ cũng cảm thấy có chút sợ hãi không thể giải thích được.
Thừa Chí Chu đang thắc mắc không biết chú rể và những người khác đang ở đâu khi thấy họ bước vào. Xác nhận tất cả đều ổn và có lẽ là chưa đánh nhau, anh đã có thể thở phào nhẹ nhõm.
"Tôi đã luôn luôn muốn xem xét chỗ ở của em rồi."
Joshua mỉm cười với anh và thong thả đi dạo quanh nhà. Anh ta chiêm ngưỡng những bức ảnh treo trên tường và chỉ vào một bức ảnh cũ của Thừa Chí Chu lúc đó đang học mẫu giáo. Anh ta cong mắt khen: "Dễ thương lắm a."
Thừa Chí Chu chỉ có thể làm như không nghe thấy gì. Anh tập trung vào việc xới cơm trong bát của mình. Bạch Nghiễm gửi cho họ một cái nhìn cảnh cáo nhưng vẫn tiếp tục duy trì nụ cười dịu dàng khi trò chuyện với mẹ Thừa.
"Chí Chu ………."
Chú rể thấy Thừa Chí Chu từ đầu đến cuối cũng không thèm liếc nhìn mình. Mặc dù biết Thừa Chí Chu không thể đáp ứng hắn trong tình huống này, nhưng trong lòng hắn vẫn cảm thấy khó chịu. Hắn bước tới, đặt một tay lên vai Thừa Chí Chu rồi cúi xuống khẽ nói nhỏ vào tai anh.
Nhưng nhanh chóng mặt của chú rể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-dua-vao-nu-hon-de-xoa-tro-choi-sinh-ton/2857818/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.