Bóng tối rút đi. 
Thứ đầu tiên ánh vào mi mắt chính là không trung xanh thẳm, là một màu xanh da trời trong sáng thuần tịnh, hơn nữa điểm xuyết trên đó những đám mây trắng ngần, đủ để cho mỗi một người nhìn đến đều cảm thấy vui vẻ thoải mái. 
Đáng tiếc đây là phó bản trong trò chơi, chỉ cần nghĩ vậy thì một chút cũng không còn làm người ta quá vui sướng nữa. 
Tiêu Lam phát hiện mình đang ngồi trong một chiếc xe, trong xe trang trí nhìn qua có chút phục cổ, không biết là cố tình chuẩn bị xe kiểu phục cổ hay là thời gian của phó bản này vốn đã được thiết trí như vậy. 
Chỉ là Lạc không ở bên người cậu, cũng không biết đã đi nơi nào. 
Đây vẫn là lần đầu tiên hai người tách ra trong trò chơi. 
Trên xe trừ tài xế ra cũng chỉ có hai người, ngồi cạnh Tiêu Lam chính là một chàng trai màu da ngăm đen, hiện tại đang nhắm hai mắt chưa tỉnh lại, anh ta cao lớn cường tráng, tóc dài cuốn như lông dê làm anh ta thoạt nhìn rất có phong cách rock and roll. 
Tài xế vẫn đối với động tác của người chơi coi như không thấy, phảng phất như ông ta chỉ là một công cụ lái xe không có cảm tình. 
Tiêu Lam tính toán đánh giá hoàn cảnh bên ngoài lúc vừa xuống xe, kết quả vừa mới ngồi dậy, cậu liền phát hiện không thích hợp. 
Độ cao tầm mắt cậu không đúng! 
Tiêu Lam thân cao tầm 184, cậu sớm thành thói quen vị trí tầm mắt nhìn ra ngoài cửa sổ lúc bình thường, bọn họ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-dua-vao-ngheo-kho-quet-ngang-tro-choi-kinh-di/951571/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.