Tiêu Lam nhìn thời gian, quả nhiên đã đến 2: 44 phút. 
Suy đoán về mỗi một giờ đều sẽ xuất hiện biến hóa của cậu đã được nghiệm chứng. 
Trước đó lúc bọn họ lên lầu mở họp, rõ ràng nhìn thấy phòng họp chỉ có một phòng, phòng họp 2 này rốt cuộc là thứ gì? Một phòng họp không tồn tại, một ông chủ cũng không lộ diện, khởi xướng với cậu một cuộc hẹn gặp tràn ngập nguy hiểm. 
Thật rõ ràng người tới không có ý tốt. 
Đột nhiên bị ông chủ lựa chọn đánh gãy quá trình tìm tòi nguyên bản của bọn họ, làm Tiêu Lam phải tạm thời rời đi. 
Tiêu Lam đem vở trong tay giao cho Lạc: “Tôi đi trước nhìn xem.” 
Lạc tiếp nhận quyển vở, trong lòng minh bạch lần này đi sẽ nguy hiểm. 
Nhưng hắn cũng không lựa chọn giữ lại hoặc là nói cái gì tôi tới bảo vệ em linh tinh. Một phương diện là nếu trò chơi chỉ điểm danh mỗi Tiêu Lam, hắn cứng rắn muốn theo sau không nhất định trợ giúp được, thậm chí có khả năng sẽ gia tăng nguy hiểm, về phương diện khác là hắn hiểu rõ thứ mà Tiêu Lam muốn chính là rèn luyện và trở nên mạnh mẽ, mà không phải bị người nâng niu trong lòng bàn tay che chở. 
Lạc chỉ nhẹ nhàng gật đầu: “Xin cẩn thận, tôi ở chỗ này chờ cậu.” 
“Tôi sẽ.” Tiêu Lam vẫy vẫy tay với Lạc. 
Nói xong cậu liền đi ra khỏi văn phòng kế hoạch, chỉ để lại một bóng dáng dứt khoát lưu loát. 
Thấy toàn bộ hành trình, Hoa Bối cảm thấy hai người này tuy rằng không nói thêm lời 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-dua-vao-ngheo-kho-quet-ngang-tro-choi-kinh-di/951555/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.