(*Dalit có nghĩa là "bị hỏng/phân tán" trong tiếng Phạn và tiếng Hindi, là một thuật ngữ chủ yếu được sử dụng cho nhóm đẳng cấp bị coi là hạ tiện nhất, bị áp bức ở Ấn Độ.)
Tác giả: Bách Đường - Edit: Kaorurits.
Theo đoàn tàu đi tới, hết thảy âm thanh xung quanh chậm rãi thu nhỏ lại.
Cuối cùng cả tiếng gầm rú của đoàn tàu cũng dần dần biến mất, ánh sáng xung quanh dần dần yếu đi, cả bố trí trong xe cũng bắt đầu càng ngày càng mơ hồ, hết thảy dần dần bắt đầu chuyển hóa sang đen nhánh trống rỗng và hư vô.
Các người chơi đều rõ, đây là đại biểu cho việc bọn họ sắp qua cửa.
Một luồng cảm xúc vui sướng dâng lên từ trong lòng mỗi người, bọn họ lại sống lâu qua một màn chơi rồi!
Đệ Nhất Phú Quý chưa đã thèm mà dừng lại kể chuyện về sự tích Tiêu ca, lúc này ánh mắt người chơi khác nhìn Tiêu Lam đã mang theo khát khao cùng sùng bái.
Xem đi, đây là ánh sáng của người chơi, là hy vọng trong truyền thuyết, là cường giả Tiêu ca.
Ánh mắt của bọn họ triền miên đến cực điểm, nhìn đến cả người Tiêu Lam đều nổi da gà lên.
Đệ Nhất Phú Quý đi tới trước mặt Tiêu Lam: “Tiêu ca, chúng ta sau này còn có thể lại liên hệ không?”
Tiêu Lam gật gật đầu: “Đương nhiên có thể.”
Nói xong, cậu cho rằng Đệ Nhất Phú Quý sẽ đưa cho cậu đạo cụ liên hệ gì, kết quả chỉ đối diện với đôi mắt tràn ngập mong đợi của đối phương.
Tiêu Lam: “……”
Giờ khắc này, cậu đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-dua-vao-ngheo-kho-quet-ngang-tro-choi-kinh-di/951547/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.