Sau khi đuổi đi cái tay cổ quái kia, kế tiếp không có quỷ quái nào khác lại chạy ra quấy rối, Tiêu Lam dứt khoát ngồi trong toa xe cuối cùng nghỉ ngơi. 
Trong lúc đó, Tiêu Lam cũng cầm đi vé tàu màu đen. 
Tuy rằng còn không biết đen hoặc trắng cái nào là chính xác, nhưng trước tiên cứ mang theo luôn là không sai. Vạn nhất vé màu đen mới là đúng, sau đó còn phải tìm được một cái màu đen nữa hai người bọn họ mới có thể qua cửa. 
Lại có một bàn tay thon dài mang theo găng màu đen đoạt trước cậu, cầm đi vé tàu. 
Lạc vẫn mỉm cười: “Nếu trước đó vé tàu đều là giao cho tôi, không bằng cứ toàn bộ để tôi giữ đi.” 
Bởi vì vé tàu này là phát hiện trên thi thể, ai cũng không thể bảo đảm nguy hiểm khiến người chơi kia tử vong không phải do vé tàu này đưa tới, người mang theo vé tàu tự nhiên sẽ gặp phải một phần uy hiếp không biết được. 
Tiêu Lam nhìn Lạc, chung quy cảm thấy người này giống như là một lão tướng quân sau lưng cắm đầy flag*, thật sự…… Không thành vấn đề sao? 
(*Flag hay Death Flag là một thuật ngữ được dùng để ám chỉ những dấu hiệu được cho là báo trước về cái chết của một nhân vật, thường thấy trong anime) 
Nhìn ra cậu lo lắng, Lạc chỉ là mỉm cười: “Tiên sinh, tôi rất khó bị gϊếŧ chết, xin đừng lo lắng.” 
Dẫu có bị xé thành mảnh nhỏ, phá huỷ toàn bộ ký ức, thậm chí vô pháp tạo thành hình người, hắn cũng vẫn tồn tại. 
Tiêu Lam 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-dua-vao-ngheo-kho-quet-ngang-tro-choi-kinh-di/951543/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.