Đi vào siêu thị, Tiêu Lam trực tiếp đi đến khu vực đặt thuốc lá và rượu, muốn lấy thuốc lá trước Lâm Nghiêm.
Đột nhiên, bước chân của Tiêu Lam qua kệ hàng bị khựng lại, cậu cảm giác như có cái gì đó đang nhìn trộm mình. Khác với cảm giác khi ở trong nhà kho, không lạnh lắm nhưng vẫn khiến người ta phải dè chừng.
Tiêu Lam nhìn xung quanh, siêu thị vẫn hoang tàn như trước, mùi mốc meo tràn ngập trong không khí, mọi thứ vẫn bình thường.
Tiêu Lam chưa từng bỏ qua ý định kiểm tra mấy góc tối, nhưng lúc này đây cái gì cũng không có, lớp bụi dày trên mặt đất vẫn lặng lẽ ở đó, không hề có một chút vết tích dư thừa nào.
Giống như hết thảy đều do cậu tự mình hù mình thôi.
[Tiên sinh, có thứ gì đó đang theo dõi ngài]
Tiêu Lam nhỏ giọng nói: "Anh cũng cảm nhận được?"
[Đúng vậy, nhưng sự hiện diện của nó rất mờ nhạt, khó nắm bắt]
Tiêu Lam nhíu mày, rốt cuộc nó là cái gì vậy? Là thiết lập của trò chơi, hay là thủ đoạn của người chơi? Cậu đối với trò chơi này hiểu biết quá ít, Lạc lại mất trí nhớ, bọn họ hiện tại không đủ tin tức để tiến hành phân tích.
Bỗng cảm giác bị theo dõi này đột ngột biến mất, siêu thị vẫn là không gian mốc meo và hoang tàn như trước, nhưng lại mất đi cảm giác nguy hiểm sau lưng.
Mặc dù tình huống không tốt lắm, nhưng hiện tại vẫn chưa có cách giải quyết, Tiêu Lam chỉ có thể tăng cường cảnh giác, tiếp tục tiến đến khu vực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-dua-vao-ngheo-kho-quet-ngang-tro-choi-kinh-di/239762/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.