Hắn cười gượng hai tiếng, chỉ cần Tiêu Quy An và Hứa Tử Thăng không có chứng cứ rõ ràng, hắn tuyệt đối sẽ không thừa nhận.
“Cái gì mà trộm đồ, hai người các cậu cũng đừng vu vạ lung tung chứ?”
Hứa Tử Thăng không muốn phí lời với hắn nữa. Bị tên này âm thầm giở trò sau lưng, hắn sao có thể để yên cho qua chuyện như chưa có gì xảy ra?
Ánh mắt Tiêu Quy An lướt qua chiếc túi căng phồng bên hông Trần Trạch, nhưng giờ nhìn lại, bên trong đã rỗng tuếch, không rõ là hắn giấu đồ đi đâu rồi. Chẳng lẽ... nuốt luôn vào bụng?
Hứa Tử Thăng cũng phát hiện ra điều đó, giọng lập tức trở nên lạnh băng:
“Không có thời gian cãi nhau với anh, nói một câu thôi—giao ra hay không?”
Đối phương có thể một đường xông vào đến tầng lầu số 3, lại còn dùng thủ đoạn gì đó lấy được món đồ của con quỷ già kia... Rõ ràng là hắn biết không ít thứ, ít nhất cũng không phải loại người chơi đơn độc mà làm được việc đó.
“Với hai cậu thì có gì phải nói chuyện tử tế?” Trần Trạch trên mặt thoáng hiện nét dữ tợn, lưỡi dao cong lạnh toát trong tay hắn lại xuất hiện, rồi bất ngờ lao thẳng về phía Tiêu Quy An và Hứa Tử Thăng.
Mỗi bước hắn bước xuống nền xi măng đều dằn mạnh như muốn nghiền nát đất dưới chân.
Tiêu Quy An thấy tình thế bất ổn liền lập tức lùi về phía sau Hứa Tử Thăng. Hứa Tử Thăng cũng đã móc ra mảnh thủy tinh nhọn đã tiện tay giữ lại từ lần trước, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-dua-vao-dien-kich-tro-thanh-nhan-vat-chinh-trong-tro-choi-kinh-di/4849497/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.