Cái gì? Quỷ dị?
Quỷ quái?
Hứa Tử Thăng theo bản năng khựng lại một nhịp, cổ tay nơi mang ấn ký của "Nguyền rủa chi tử" như khẽ nóng lên.
“Đúng vậy đó, về nghĩa thì tương đương thôi.” Tiêu Quy An đương nhiên đã để ý đến phản ứng nhỏ của Hứa Tử Thăng, trong lòng cười thầm.
Nhưng bề ngoài hắn vẫn giữ vẻ nhiệt tình ngây thơ, mặt mày vô tội.
Tên "Quy Dịch" – thân phận học sinh hiện tại của hắn – phát âm gần giống với "quỷ dị", cũng là một chút trò nhỏ riêng của hắn mà thôi.
“Ra là vậy à…” Hứa Tử Thăng hơi nheo mắt, không lộ ra chút biểu cảm gì khác thường.
Vừa rồi cảm giác nóng rực nơi cổ tay vụt qua rất nhanh, giống như chỉ là ảo giác.
“Cậu năm nay chắc cũng không lớn lắm?”
“À, hóa ra cũng là sinh viên à, trùng hợp ghê, tôi cũng vậy đó, vào năm ngoái…”
“Nếu là học trưởng thì chắc chắn sẽ chăm sóc đàn em tận tình.”
“Cậu lần đầu vào thế giới trò chơi kinh dị đúng không?”
Vừa tìm kiếm xung quanh, Hứa Tử Thăng vừa khéo léo thăm dò thông tin của "Quy Dịch".
“Ừ, đúng vậy…” Quy Dịch khẽ gật đầu, trong mắt ánh lên vẻ trong sáng đến kỳ lạ, cứ như chẳng hề nhận ra Hứa Tử Thăng đang dò xét mình.
Tiêu Quy An cố gắng nhập vai sao cho tự nhiên nhất, còn đặc biệt nhấn mạnh rằng sau này muốn vào nghề… bán hàng đa cấp trò chơi kinh dị, nghe nói ngành đó hái ra tiền.
Thiếu niên trông có vẻ ngây ngô vui tươi khoa chân múa tay mô tả giá trị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-dua-vao-dien-kich-tro-thanh-nhan-vat-chinh-trong-tro-choi-kinh-di/4849478/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.