Ông Triệu – nhân viên bảo vệ – thu lại ánh mắt, sau đó ở tòa nhà khu dân cư số 2 lầu nào đó, thấy một bóng đen lướt qua.
【Về đi】
Sau khi nhận được chỉ thị, ông mới quay người rảo bước về chốt bảo vệ đã xuống cấp nhiều năm không được tu sửa.
Trên lầu, bóng đen kia dần dần biến mất.
Cả khu dân cư dưới ánh mặt trời lại rơi vào im lặng tuyệt đối.
——
Tiêu Quy An cảm thấy màn diễn xuất vừa rồi của mình khá ổn.
Hắn đã thể hiện đầy đủ tư chất mà một cư dân tốt nên có.
Mặc dù ông bảo vệ mặc đồng phục trông có chút đáng sợ, tròng mắt như muốn rơi ra ngoài, giọng nói thì méo mó đến kỳ quái như bị co giật, trên người còn bốc ra mùi xác thối không dễ chịu chút nào...
Nhưng hắn vẫn giữ nguyên nụ cười hoàn hảo nhất của mình.
Tiêu Quy An rất tự tin.
Nụ cười ấy chính là thành quả được hắn luyện tập hàng ngàn hàng vạn lần – một nụ cười hoàn mỹ, chuẩn chỉnh như đeo mặt nạ.
Đối mặt với người lớn tuổi xa lạ, đây chính là vũ khí sắc bén giúp mọi chuyện suôn sẻ.
Hắn tin rằng, sau cuộc trò chuyện vừa rồi, ông bảo vệ quỷ quái ấy nhất định đã có ấn tượng rất tốt về mình.
Dù gì thì, quỷ trẻ tuổi mà vẫn ôn hòa, lễ độ như hắn đúng là hiếm có.
À không, là quỷ chứ không phải người trẻ.
Trong xã hội phồn hoa này, những kẻ không kiêu ngạo, không nóng nảy như hắn đúng là càng ngày càng ít.
Hoàn toàn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-dua-vao-dien-kich-tro-thanh-nhan-vat-chinh-trong-tro-choi-kinh-di/4849470/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.