Nụ hôn đến một cách tự nhiên.
Giang Đăng ngồi thẳng, đầu ngửa lên tiếp nhận nụ hôn của hắn.
Tần Nam Tự cúi người ôm lấy cậu, lại giống trêu đùa, lúc mạnh bạo càng quét khoang miệng cậu nhưng thỉnh thoảng lại lui ra một chút, chọc cho Giang Đăng càng hôn càng ngẩng cao đầu như cố ý đuổi theo môi lưỡi Tần Nam Tự.
Giang Đăng rất thích được Tần Nam Tự hôn.
Tựa như lần đầu tiên của bọn họ, Giang Đăng hao tâm tổn sức chui vào phòng Tần Nam Ngữ, dùng thân thể ngây ngô của mình dâng lên cho một tên say rượu.
Khi đó cho rằng giữa bọn họ chỉ có tình dục, không ngờ tới Tần Nam Tự sẽ chủ động hôn cậu.
Đó là lần đầu tiên cậu nếm được mùi vị vuốt ve săn sóc, từng nụ hôn từng cái chạm đều làm thân thể cậu run lên vui sướng.
Giang Đăng nhớ.
Lúc đó Tần Nam Tự hôn cậu, hàng mi dày của hắn không ngừng run lên trong không khí.
Lúc ấy Giang Đăng còn có tâm tư nghĩ, sao có cảm giác tên bá tổng này còn căng thẳng hơn mình nữa, người hắn nồng nặc mùi rượu, nhưng động tác của hắn lại ôn nhu đến không ngờ khi cùng cậu lăn lộn trên giường.
Tần Nam Tự bế người lên bàn trà, đồ ăn được cậu đóng gói mang đến cô đơn khi chưa được động đũa lại tàn nhẫn bị quét sang một bên, đổi thành một món ngon khác.
Dù sao bàn trà cũng tương đối thấp, một người ngồi một người đứng, cả hai đều trong tư thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-dua-vao-dan-ong/2977856/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.