Vì để chứng minh mình không bị thận hư, ngày hôm sau Đoàn Mộ Linh đã dậy từ sáng sớm, pha cho mình một tách cà phê đặc.
"Đại Linh nhi? Sao dậy sớm thế?" Hồ Dã thò đầu từ trên giường ra, chỉ mở một mắt, con mắt còn lại không mở nổi, vẫn nhắm chặt.
Đoàn Mộ Linh xoay người, hai mắt tỏa sáng, "Dậy sớm ngủ sớm! Tinh thần mới tràn đầy năng lượng!"
Âm thanh này đánh thức hai người bạn cùng phòng khác, Hàn Phong Nghiêu lầm bầm một chút rồi lại trở mình ngủ tiếp, Cát Tranh giật mình ngồi dậy, cầm điện thoại để bên tai một cách máy móc, gọi điện cho vợ.
"Đến giờ rồi hả?" Hồ Dã rời giường, gãi bụng đi rửa mặt, "Nếu mày vội thì đi trước đi, cứ kệ tao, chút nữa tao còn phải chạy đi đón bà xã tao."
Nhớ tới Hồ Dã phải đi cùng Chu Mân, Đoàn Mộ Linh rũ vai, "Ồ, vậy tao đi trước đây."
Cậu đeo cặp lên hai vai, chầm chậm đi về phía cầu thang, ở ngã rẽ lại thấy một bóng người quen thuộc.
Trình Tự đứng dựa vào tay vịn cầu thang chỗ ngã rẽ, một tay anh cầm quai cặp, một tay đút vào túi quần, trên tai đeo tai nghe Bluetooth màu đen, anh ngẩn người cúi đầu nhìn chằm chằm vào mũi chân mình.
"Trình Tự?" Cậu hơi mở to mắt, hỏi thử, "Không phải anh đang đợi tôi đó chứ?"
Trình Tự tỉnh lại, đứng thẳng người nhìn cậu, "Chứ còn gì nữa?"
"Làm sao anh biết tôi khi nào đi ra, nhỡ tôi đi rồi thì sao?"
Trình Tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-doc-than/2918033/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.