Ngoài cửa, Sở Nhạc An mặc một thân sơ mi trắng thanh thuần, cài cả cúc áo trên cùng, phần dưới mặc chiếc quần jean căng chặt, phác họa hoàn mỹ phần mông tròn trịa và dáng người quyến rũ.
Sau đó làm bộ như không biết gì vặn tay nắm cửa lớp Một ra.
Nhớ lại lúc tan học nhìn thấy cả bọn Giang Triệt đưa một thiếu niên mảnh khảnh vào lớp, đến tận bây giờ cũng chưa thấy ra, trong lòng Sở Nhạc An cũng lờ mờ đoán được là mấy người đó đang làm gì.
Toàn bộ thành phố J này có ai mà không biết ba vị thái tử đây không thích nữ chỉ thích nam? Ba cậu ta dù có hao tâm tổn trí cũng một hai phải chuyển cậu ta vào lớp này không phải là vì nhìn trúng khuôn mặt mê người này của cậu ta sao?
Sở Nhạc An biết diện mạo mình xinh đẹp, ngay từ nhỏ đã học được cách lợi dụng khuôn mặt trời ban này để kiếm lời. Tuy không rõ thiếu niên được đưa vào đó mặt mũi ra sao, nhưng chắc chắn không thể nào đẹp hơn mình được.
Sở Nhạc An ra vẻ vô tội mở cửa ra, vốn tưởng rằng sẽ chứng kiến được một màn giao cấu thác loạn, ai dè đâu chỉ thấy lớp học an tỉnh chỉnh tề không một bóng người.
Sở Nhạc An đứng ngốc ở cửa, khuôn mặt xinh đẹp diễm lệ lạnh dần, chẳng lẽ cậu ta đến muộn rồi?
Nhưng suy cho cùng thì cũng là vai thụ chính trong H văn, Sở Nhạc An chỉ hơi ngây người trong giây lát rồi nhanh chóng điều chỉnh nét mặt, bày vẻ nôn nóng cúi đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-doat-vai-chinh-cong-trong-tieu-thuyet-dam-my-chu-thu-np/276253/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.