“Cảnh sát Bộ.”
Bùi Oanh Oanh vừa ra đến cửa trung tâm thương mại liền trông thấy Bộ Lãng, cô vội vẫy tay với đối phương.
Hôm nay Bộ Lãng mặc áo khoác lông màu đen, bên dưới là quần jean trắng nhạt, khăn quàng cổ màu xám tro, cả người nhìn qua rất thoải mái. Khi thấy Bùi Oanh Oanh, hai mắt anh ta cong cong rồi đi về phía cô.
Chờ khi trông thấy rõ đồ vật mà Bùi Oanh Oanh xách trong tay, Bộ Lãng ngẩn ra, “Chăn điện?”
“Đúng!” Bùi Oanh Oanh đưa chăn điện tới, “Chị em cực kỳ sợ lạnh, em nghĩ anh đưa thứ này thì hẳn là chị ấy sẽ rất thích. Bởi nhà em không có chăn điện, cũng không có hệ thống sưởi.”
Bộ Lãng chớp mắt, cười rộ lên, “Có thật không?” Anh ta nhận lấy chăn điện, “Chị em đáng yêu vậy sao?”
Đáng yêu?
Bùi Oanh Oanh nghĩ đến vẻ mặt của Quý Đường, không thể nào gộp Quý Đường và hai chữ đáng yêu này lại một chỗ được. Đúng là khi yêu, lăng kính nhìn sự vật của người ta cũng không giống bình thường mà.
Bùi Oanh Oanh nặn ra một nụ cười, không biết nói gì cho phải.
Dường như phát hiện thấy Bùi Oanh Oanh đang khó xử, Bộ Lãng ho khẽ rồi quay mặt đi, chờ khi quay mặt lại thì vẻ mặt đã khôi phục như thường, “Chăn điện này bao nhiêu tiền vậy? Anh gửi tiền cho em.”
“Không không không, không cần.” Bùi Oanh Oanh vội vàng xua tay, “Cái này coi như là em đền bù cho anh, anh không cần trả em tiền đâu.”
“Sao thế được, không công chẳng thể nhận quà, huống chi em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-doat-bay-nguoi-ban-trai-cua-chi-gai/1060370/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.