Sau
Tiếng nước đó rất lớn, giống như là có người đang bơi trong hồ.
Bùi Oanh Oanh không nhịn được mà nuốt nước miếng, cô bỗng cảm nhận được một cơn ớn lạnh chạy ngược từ chân lên trên, vào cái giờ này thì sao lại có người đi bơi được cơ chứ. Chắc là cô nghe nhầm rồi.
Cô rối rắm đứng tại chỗ mấy giây, sau đó xoay người tiếp tục đi về phía cầu thang, nhưng mới bước được vài bước, cô lại nghe thấy tiếng nước.
Hơn nữa lần này tiếng nước còn lớn hơn lần trước, khiến cô không cách nào bỏ qua.
Bùi Oanh Oanh đã nghe qua mấy lời đại loại như lòng hiếu kỳ hại chết mèo, nhưng khi chuyện kỳ lạ xuất hiện trước mắt mình, cô vẫn không tài nào kiềm chế được nỗi tò mò.
Cô nhìn về phía bể bơi bên kia.
Thật sự có người đang bơi lội vào giờ này sao?
Bùi Oanh Oanh bưng cốc nước đi về hướng đó. Cô bước rón rén từng bước một, vừa đi vừa căng thẳng sợ sệt, thầm hy vọng khi mình đi tới bể bơi sẽ không nhìn thấy gì hết.
Cô đi ra sau nhà.
Đi thêm mấy bước nữa.
Bùi Oanh Oanh nhìn ra bể bơi, nhưng trong bể bơi không có người nào, mặt nước phẳng lặng như tờ, không có lấy dù chỉ một gợn sóng.
Cô nhất thời thở phào nhẹ nhõm, quay người lại chuẩn bị về phòng, đã thế còn nhàn nhã uống một ngụm nước vì không còn sợ hãi nữa.
Nhưng ngụm nước kia vừa mới trôi qua cổ họng tiến vào thực quản thì lần thứ ba Bùi Oanh Oanh nghe thấy tiếng nước, lần này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-doat-bay-nguoi-ban-trai-cua-chi-gai/1060351/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.