Biên tập: B3
Nắm cửa còn chưa được vặn ra thì điện thoại của Bùi Oanh Oanh lại vang lên trước, cô chần chừ giây lát rồi quay người lại nghe điện thoại.
Cô nhìn màn hình di động, là một dãy số xa lạ.
“Vâng, xin chào.”
Đầu dây bên kia trầm mặc một hồi mới nói: “Là tôi, Doãn Hàm.”
Trong mắt Bùi Oanh Oanh thoáng hiện lên vẻ kinh ngạc, cô nhìn về phía phòng tắm, tiếng nước chảy bên trong vẫn còn tiếp tục: “Ngài có chuyện gì không?”
Doãn Hàm thấy cách xưng hô của Bùi Oanh Oanh trở nên lễ độ xa cách thì không khỏi nhíu mày, anh ta rũ mắt: “Chiều nay có rảnh không? Tôi biết em được nghỉ chủ nhật nên có chút chuyện muốn nói với em.”
Bùi Oanh Oanh không ngờ là Doãn Hàm lại muốn hẹn cô ra ngoài, cô ngẫm nghĩ một chút: “Doãn tiên sinh, không thể nói qua điện thoại sao?”
Thật ra thì suy nghĩ của Bùi Oanh Oanh rất đơn giản, Doãn Hàm và Quý Đường đã chia tay, vậy thì anh ta và mình càng không còn quan hệ gì nữa, cô không cần phải gọi đối phương là “anh Doãn Hàm” nữa, gọi là “Doãn tiên sinh” xem ra vẫn thích hợp hơn cả.
Nhưng dường như Doãn Hàm không nghĩ như vậy, anh ta thấy Bùi Oanh Oanh gọi mình là “Doãn tiên sinh” thì lại hơi tức giận, cũng có mấy phần thất vọng, tâm trạng này khiến anh ta nhất thời không biết mở miệng ra sao.
Thiếu nữ ở đầu dây bên kia tựa hồ hơi nghi hoặc trước sự yên lặng của anh ta, nhỏ giọng gọi: “Doãn tiên sinh?”
Giọng nói của cô luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-doat-bay-nguoi-ban-trai-cua-chi-gai/1060346/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.