Cả bình luận đều thét lên.
[Aaaa cô dì chú bác anh chị em! Mị sửa sang lại một chút tin tức vụn vặt.]
[Cho nên thời cấp ba Thẩm Phất có thích một người, cũng chính là bạch nguyệt quang không thể quên trong miệng thái tử gia, không biết là ai, chúng ta tạm thời gọi là X được rồi.]
[Nhưng vấn đề là, thái tử gia không biết Thẩm Phất mang theo ảnh chụp chung với ảnh bên người mà không phải là tên X nào đó. Nói cách khác thì nếu như tồn tại một tên X thì vì sao Thẩm Phất lại không mang theo ảnh chụp của X??? Sao Thẩm Phất có thể có bạch nguyệt quang khác hả.]
[Cho nên ý của bên trên là, trong chuyện này có phải có hiểu lầm gì không?]
Hải Đăng Chạy Băng Băng: [Đệch, ông đây sắp vội chết rồi! Cả thế giới! Đều biết! Thẩm Phất cô ta yêu anh! Chỉ có tên đầu đất Giang Thứ nhà anh không biết! Cả thế giới! Đều biết! Giang Thứ có thể trao cả tính mạng cho cô! Chỉ có Thẩm Phất cô là không biết!!!]
Bình luận trực tiếp kịch động xong đều cười chết: [Hải Đăng đừng kích động, văn học hiến mạng* mà cũng dùng tới luôn.]
*Văn học hiến mạng 命给文学: Loại tiểu thuyết mà nhân vật chính thích trao sinh mạng mình cho người mình thích. Có thể vì người đó mà từ bỏ cả sinh mạng.
Một đám người đang vây quanh đống lửa trên bờ cát phối hợp tổ chương trình tổ chức trò chơi rốt cuộc đã phát hiện hai người Thẩm Phất và Giang Thứ không thấy đâu.
Thẩm Phất vẫn luôn ngủ sớm có thể hiểu được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-dien-bua-ma-cac-anh-cung-coi-la-that/400492/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.