Sau khi Thẩm Phất trở lại không bao lâu, Giang Thứ cũng quay về, trong tay ngoại trừ chùm chìa khóa xe còn cầm một bìa hồ sơ.
[Đệt, phải chăng sự đẹp trai của D cho tui ảo giác anh ấy là loại bất tài vô dụng rồi không, suýt quên béng ảnh được thừa kế gia sản đấy, chắc có chuyện riêng cần xử lý, hèn chi vắng mặt cả ngày.]
[Không ai để ý tới chìa khóa xe của anh ấy thay đổi rồi à, lại đổi xe sao?]
[Ha ha ha nghi ngờ có căn cứ anh ý đi show để khoe xe nha.]
Rốt cuộc bữa tối cũng chuẩn bị xong, mọi người lần lượt ngồi xuống vị trí của mình.
Có vết xe đổ Chử Vi bị đuổi lần trước, bây giờ hoàn toàn không có khách mời nào dám ngồi cạnh Thẩm Phất, cũng chính là vị trí của Giang Thứ.
Cái chỗ đó đang trống trơn.
Mọi người giương mắt nhìn Giang Thứ cho cá ăn xong mới lững thững đi qua ngồi xuống.
"..."
Tả Mân ngó nghiêng sắc mặt của người bên cạnh.
[Ô hô hô vụ gì thế này?]
[Tại sao tôi cứ cảm giác mấy khách mời khác ngồi đó như đang đợi D đến mở cuộc họp nhỉ?]
Giang Thứ ngồi xuống quay hải sản về phía mình trước tiên.
Những người khác: "..."
[Các khách mời còn lại: ? Chẳng thèm nhìn trước ngó sau luôn?]
[Giang Thứ: Ông đây từ khi sinh ra chưa bao giờ nể mặt ai cả.]
[Há há há há hai lầu trên làm mị cười sặc nha.]
Bầu không khí trên bàn ăn vốn đã cứng nhắc bởi Chử Vi và Ôn Tranh Hàn, giờ đây bị vẻ không coi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-dien-bua-ma-cac-anh-cung-coi-la-that/400460/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.