Ôn Tranh Hàn cáu đến mức mất ngủ một đêm.
Chính xác là trọn cả đêm không ngủ.
Lúc anh ta tặng quà, Thẩm Phất còn tỉ mỉ lau chùi cái cúp ngay trước mặt anh ta, nghiên cứu kỹ lưỡng số gram trên cài áo kim cương, mặt mày hớn hở, phấn khích khôn nguôi.
Sao chỉ chớp mắt đã có thể làm ra loại chuyện này?
Có điều thử ngẫm lại.
Ắt hẳn cô biết sau khi bán tháo đi thì sớm muộn gì cũng sẽ bị anh ta phát hiện chứ.
Vẫn khăng khăng làm như thế. Tại sao?
Chẳng lẽ hòng cố tình khơi gợi sự chú ý của anh ta?
Ngày hôm sau khi thức giấc sắc mặt Ôn Tranh Hàn rất bất ổn, quầng thâm mắt rõ ràng chứng tỏ một đêm mất ngủ.
Thật sự rõ ràng quá đáng, anh ta không thể không đeo kính râm để che giấu.
Giang Thứ có thói quen rời giường sẽ chạy bộ sáng sớm, mới vừa gỡ tai nghe không dây xuống quay về hành lang đã đụng phải Ôn Tranh Hàn bước ra từ căn phòng đối diện.
Bầu trời còn chưa sáng, tổ sản xuất cũng chưa tới.
Hai người đều đeo kính râm, y hệt hai anh mù đẹp trai đi lướt qua nhau.
Giang Thứ lườm nguýt anh ta, lạnh lùng "hừ" một tiếng.
Ôn Tranh Hàn không hiểu đầu cua tai nheo gì: ?
Vào buổi tối đầu tiên đặt chân vào biệt thự, anh ta đã cảm nhận được Giang Thứ có chút thái độ thù địch đối với Chử Vi, song cũng chẳng suy nghĩ nhiều, chỉ cho rằng tuổi tác Giang Thứ và Chử Vi tương đương, cho nên có lẽ xem Chử Vi thành đối thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-dien-bua-ma-cac-anh-cung-coi-la-that/275075/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.