"Hôn đủ chưa? buông tôi ra!."
Cái hôn được nới lỏng, giọng nói lạnh băng không cảm xúc của Lãnh Thiên Hi khiến người khác không đoán được Lãnh Thiên Hi đang nghĩ gì.
Thời điểm hiện tại mọi thứ bên ngoài tác động thế nào cũng không thể khiến Lãnh Thiên Hi bộc lộ một chút cảm xúc, không có sợ hãi, cũng không tức giận, hờ hững, buông thả, cảm giác rất gần lại rất xa.
Mạc Dụ Ngôn chậm rãi tách đôi môi vẫn đang còn quyến luyến hơi ấm, đưa lưỡi khẽ liếm trên cánh môi mình như tiếc chút vị ngọt còn xót lại của ai kia. Đôi mắt nhiễm tầng sương mơ hồ vẫn nhìn thẳng vào đôi mắt sâu thẳm của Lãnh Thiên Hi đầy khiêu khích.
Mạc Dụ Ngôn cùng Lãnh Thiên Hi lúc này cùng đắm chìm trong thế giới của người đối diện, không biết ai hôn ai trước chỉ là cái gì thu hút nhau sẽ tự tìm đến với nhau. Nụ hôn được nối lại nhưng cảm xúc đã không còn từ một phía, nóng bỏng, dục vọng, cô đơn, thất lạc... tựa như hai linh hồn tìm được phao cứu sinh. . Truyện Light Novel
Giữa không gian tiệc tùng buông xoã, người với người thoã mãn lắc lư, nơi mà lý trí bị đem quăng vào xó xỉnh nhường chỗ lại cho cảm xúc lên ngôi.
Mạc Dụ Ngôn ôm Lãnh Thiên Hi từ phía sau cả hai lắc lư theo thứ âm nhạc khiến mọi người trầm luân. Mùi tóc, mùi hương ở cổ hòa chút hơi thở của rượu từ Lãnh Thiên Hi khiến Mạc Dụ Ngôn mê mẩn đến thần hồn điên đảo. Vẫn là mùi hương này ám ảnh Mạc Dụ Ngôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-di-tim-em/1732074/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.