"Thiên Hi, Lãnh Thiên Hi, cậu dậy ăn chút gì đi đừng có như vậy nữa được không. Nói gì với tớ đi cậu đừng có ngây người như vậy nữa, cậu có thể khóc, có thể mắng, có thể chửi nhưng đừng im lặng như vậy được không."
Tô Tuyết Lam ở bên giường nhìn Lãnh Thiên Hi trong lòng như muốn điên lên. Đã một tháng trôi qua kể từ ngày Lãnh Cao mất, Lãnh Thiên Hi cứ như một con rối, ngây ngốc mở mắt nằm trên giường, không khóc không nháo càng khiến người khác thêm đau lòng.
"Khả Hân, phải làm sao đây cậu ấy ngây ngốc hơn cả tháng rồi có phải cậu ấy sẽ không tĩnh táo lại hay không. Phải làm sao bây giờ?" Tô Tuyết Lam và Khả Hân là hai người bạn thân nhất với Lãnh Thiên Hi.
Ngày biết tin Lãnh Cao mất hai người luôn túc trực thay phiên nhau lo hậu sự với Lãnh Thiên Hi. Sau khi chôn cất Lãnh Cao xong, về nhà Lãnh Thiên Hi ngây ngốc như chẳng còn quan tâm chuyện gì trên đời nữa.
"Sự việc lần này xảy ra, cậu ấy ảnh hưởng đến tâm lý không nhẹ. Nếu cứ để tình trạng thế này diễn ra, e là càng ngày càng tệ. Hay là mình nên tìm bác sĩ tâm lý trị liệu cho cậu ấy?." Khả Hân nói ra suy nghĩ, hiện tại chỉ còn cách này mới có thể hy vọng Lãnh Thiên Hi có chút phản ứng.
"Tớ có một người bạn đang làm trị liệu tâm lý. Để tớ nhờ cậu ấy." Nghe Khả Hân đưa ra đề nghị. Tô Tuyết Lam như vớ được nguồn sống liền bắt điện thoại gọi đi.
"Ân, Dụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-di-tim-em/1732065/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.